main billboard

Con dấu của Tổng Thống Ngô Đình Diệm, mà chúng ta cũng thường gọi là “Con Dấu Bụi Trúc”, hiện nay con dấu này đang lưu lạc ở nước ngoài.


vnch TT Diem 10

Bây giờ nếu có trở về Saigon, đi thăm Dinh Độc Lập, khi đi qua một phòng triển lãm những di vật thời Đệ Nhất và Đệ Nhị Việt Nam Cộng Hòa đang được trưng bày ở phía sau tầng trệt trong Dinh, người ta thấy thiếu con dấu của Tổng Thống Ngô Đình Diệm, mà chúng ta cũng thường gọi là “Con Dấu Bụi Trúc” với lý do mà theo người viết bài được biết,  hiện nay con dấu này đang lưu lạc ở nước ngoài.

vnch ConDauTTVNCH

vnch ConDauTTVNCH1

Hình chụp con dấu và hình con dấu đóng trên giấy

Lý do: Những năm 1978 – 1979 dưới sự lãnh đạo đại tài của “Đỉnh Cao Trí Tuệ Loài Người”, dưới chánh sách cải tạo công thương nghiệp, đánh tư sản thêm đợt thứ nhì, rồi đổi tiền lần thứ nhì. Nhất là với chủ trương hợp tác xã nông nghiệp, vân vân… nền kinh tế cả nước bị tê liệt, nhà máy, cơ xưởng sản xuất bị đóng cửa hay chỉ hoạt động cầm chừng. Ruộng đồng thì bị bỏ hoang, cả nước Việt Nam bị đói khủng khiếp. Để cứu nguy cho tình trạng này, Cộng Sản Hà Nội phải ban hành nhiều biện pháp trong đó có biện pháp gọi là “Ba Lợi Ích”. Theo đó những cơ quan nhà nước có thể làm kinh doanh  ….. bằng mọi cách!  Và tiền lời kiếm được sẽ chia làm ba phần, để cùng nhau hưởng lợi = Nhà nước + Xí nghiệp + Công nhân viên.

Những cơ quan có đất đai, cơ sở vật chất nhiều như quân đội, hay cơ quan hoạt động về kinh tế thì nhân cơ hội này, có thể kiếm ra tiền dễ dàng, thí dụ như:   Các trại lính, ngang nhiên cho tư nhân thuê một phần diện tích hay một phần trang trại quân đội để tư nhân làm nhà hàng, khách sạn…

·        Công ty điện lực thì “vô tư” lấy điện có sẵn, nay ra lệnh cho công nhân làm thêm nước đá lạnh, cà rem cây …. để bán cho dân chúng; Đây là những mặt hàng sau tháng 4,75 rất khan hiếm, vì lúc đó điện không có để thắp đèn, lấy đâu mà làm nước đá!

·        Bệnh viện thì cho phép “Khám Ngoài Giờ”, hay bán cả thuốc tây giá …. kinh doanh, tức là tương đương với giá chợ đen cao ngất ngường ngoài thị trường:
·        Công Ty Xây Dựng thì cũng “vô tư như người Hà Nội” lấy xi măng, sắt, cát ….  đem bán ra ngoài thị trường đương nhiên với giá chợ đen cao có khi cao gấp chục lần. Sau khi bù lại giá chính thức vô sổ sách kế toán, tiền chênh lệch được chia ra cho “ba lợi ích”.

Nhưng có nhiều cơ quan không có sản phẩm hay dịch vụ gì để bán như Thư Viện Quốc Gia, Viện Bảo Tàng, Bộ Tư Pháp … thì hơi kẹt!

Bộ đội của Bác thì luôn luôân thực hiện “nghiêm chỉnh” lời của “Bác và Đảng”: “Khó khăn nào cũng vượt qua. Nhiệm vụ nào cũng hoàn thành. Kẻ thù nào cũng chiến thắng”.

Túng thì phải tính! Túng ăn vụng ….. Đói làm liều! Hơn nữa: Của công là của chùa! Hơi đâu mà lo!

Thế là những cơ quan này có “nhiều thông minh” có nhiều sáng kiến, nhiều phát minh “đột xuất” nên biến hóa những chiêu thật đẹp: như cho thuê một phần đất đai, địa điểm của cơ quan để làm quán cà phê nhạc sống, nhà hàng cưới …

Nhưng “Nhà Bảo Tàng Lịch Sử Thành Phố HCM”, nằm ở Dinh Gia Long cũ, nơi có những trưng bày những con dấu, con triện, của Tổng Thống, Phó Tổng Thống, Bộ Trưởng, Những huân chương Tư lệnh Vùng, Quân khu, Tham Mưu Trưởng của Miền Nam Việt Nam ….  thì không còn diện tích dư để cho tư nhân thuê mở quán cà phê.

Không sao! “Đảng vĩ đại” đã dạy: “Với ý chí cương quyết, với đôi tay, sức người cũng biến sỏi đá thành cơm”. Thế là cơ quan bèn đem bán quách tất cả những con dấu, những huy chương có trong Nhà Bảo Tàng cho nhà máy sản xuất dây điện ở Khu Kỹ Nghệ Biên Hòa để …. nấu làm dây điện! “Tàn dư Mỹ Ngụy” dẹp quách đi cho khỏi chướng mắt!

Có vài nhân viên của chế độ cũ đang làm việc tại đấy với tên gọi là nhân viên “Lưu Dung” (tạm thời lưu lại để làm việc, hay tạm thời dung tha!) thấy hành động vô văn hóa như vậy bèn lén lút, lượm cất đi những con dấu quan trọng mà trong số đó có con dấu của Tổng Thống Ngô Đình Diệm mà nay chúng ta còn thấy được. Và hiện nay con dấu này đang ở ngoại quốc.

Dzung Bui