Tài liệu cũ của Saigon Echo
từ 2008 - 2012
Play
 
Giám Đốc: Tiến Sĩ Trần An Bài
  • Font size:
  • Decrease
  • Reset
  • Increase

Một thời để nhớ

(Viết để bái vọng hương linh tướng Nguyễn Ngọc Loan, người đã một thời đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc CSQG)

Chuyến Xe Lửa chiều 24

An quyết định nhanh chóng, xuống xe ngay trạm vừa ngừng, không lên chuyến kế tiếp đi về phòng trọ...

Kỷ vật cho người ở lại

Chuyện xảy ra gần 20 năm trước, khi tôi còn làm y tá của một bệnh viện trong một thành phố nhỏ ở tiểu bang Arizona...

Làm dâu phố cổ!

Khi em ngỏ lời muốn lấy tôi làm chồng, tôi đã hỏi em rằng: “Có sợ khổ không?”. Em trả lời: “Không! Lấy giai phố cổ thì đời nào lại khổ!

Quê Hương Của Tôi

Đến trưa bán hết bánh, tôi đi đến bùng binh chợ Bến Thành tìm em. Tôi sợ hãi khi thấy em gái tôi ngồi khóc tức tưởi...

Ký ức ngày xưa

Ký ức về những bài học thuộc lòng thời còn là học sinh của Đệ Nhất Cộng Hòa xa xưa !!! .

Chuyện người Huế xuống đường biểu tình

Kính thưa quí thầy cô cùng các anh chị, em xin gởi lên đây mẫu chuyện nhỏ về chuyện người Huế xuống đường ở Sài Gòn hôm 10th – June 2018.

Đôi Mắt

Hồi tôi còn là một cô vợ trẻ, tôi bị sẩy một cháu lúc lọt lòng mà chính tôi cũng suýt vong mạng kỳ đó. Phải rất lâu sau sức khỏe tôi mới hồi phục lại, nhưng mắt tôi càng lúc càng yếu dần.

Từ điển tiếng lóng Việt Nam (kỳ 1)

Hiện nay tại Việt Nam, mạng xã hội (social network) là nơi mà hàng loạt từ ngữ tiếng lóng xuất hiện. Chúng được nhiều người, nhất là giới trẻ, sử dụng và dần dần phổ biến trong công chúng.

Viết cho Tháng Tư

Bài này viết từ năm 2012, của Huỳnh Thục Vy, nỗi trăn trở, suy tư của người trẻ VN về tháng tư đen 1975.

Thời Gian Quản Chế

Xin kể vài chuyện về giai đoạn (1980-1985) này để các bạn rõ thêm về tình cảnh của những người "tầm
thường" như chúng tôi trong thời gian bị quản chế...

Triết lý vụn mà không ...vặt

Tôi thích lang thang trên mạng để gặp cái gì vui thì ghé vào xem.Internet cũng cung cấp một cái thú qua việc trao đổi thư từ với bạn bè, từ những chuyện cá nhân lãng xẹc đến chuyện nghiêm chỉnh như chính trị, văn hóa, xã hội, khoa học.

Nhiều lúc lại cứ tưởng ngồi laptop hay bấm smart phone trên Facebook là “trên thông thiên văn, dưới thông địa lý”. Sống trong thời đại công nghệ thông tin người ta cứ bảo là… “sống ảo” nhờ modem, wifi, 3G, 4G. Cứ tưởng là ảo mà lại có những lúc lại thấy đó là sự thật trần trụi 100 phần trăm.

Có một anh bạn gửi email cho tôi kể chuyện “đời người” mà anh lượm trên net. Anh viết, có một con cáo già thấy con gà mái hoa mơ trong sân thì thèm thuồng nhỏ dãi. Hàng rào để đột nhập vào sân lại quá kín, cáo ta phải nhịn ăn mất 3 ngày cho ốm bớt mới lọt vào được. Ăn xong thì cái bụng của anh to quá nên không ra được. Thế là lại phải nhịn ăn 3 ngày để thân hình trở lại mảnh mai như lúc chui vào!

Cuối cùng thì mới lòi ra cái triệt lý: đời người lúc sinh ra trần truồng, sau một đời mưu sinh vì “cơm-áo-gạo-tiền” đến lúc chết cũng ra đi với hai bàn tay trắng. Chẳng mang được gì theo ngoài cái thân xác của trẻ sơ sinh. Của cải, danh vọng cứ tưởng như “thực” trong cuộc sống bỗng chốc biến thành “ảo” lúc từ giã cõi đời.

Dùng tuổi trẻ để kiếm tiền, nhưng tiền lại không mua lại được tuổi trẻ. Dùng mạng sống để kiếm tiền, nhưng tiền lại không mua lại được mạng sống. Dùng hạnh phúc để đổi lấy tiền, nhưng tiền lại không mua lại được hạnh phúc. Dùng thời gian để kiếm tiền, nhưng tiền lại không mua lại được thời gian.

Giả sử trên cõi đời này có một ngân hàng mỗi buổi sáng nhập vào tài khoản của bạn 86.400 USD với điều kiện số dư trong tài khoản không được phép chuyển từ ngày này qua ngày khác. Mỗi buổi chiều, ngân hàng sẽ hủy bỏ hết số dư còn lại mà bạn đã không tiêu hết trong ngày. Chắc chắn bạn sẽ phải tìm cách sử dụng hết số tiền đó.

Chuyện tưởng tượng là “ảo” nhưng sự thật là chúng ta mỗi người đều có một ngân hàng như vậy. Đó là ngân hàng cung cấp “Thời Gian” 86.400 giây trong một ngày chứ không phải là… “Tiền bạc”.

Cho dù dùng cả cuộc đời để có được tất cả tiền bạc của cả thế giới này, nhưng tiền bạc cũng không mua lại được cuộc đời của bạn. Thế cho nên, những lúc nên làm việc thì hãy làm việc, những lúc nên nghỉ ngơi thì hãy nghỉ ngơi. Vui vẻ làm việc, tận hưởng cuộc sống, trân quý tất cả những gì mà mình có được.

Hãy yêu thương những người mà bạn yêu thương, vui vẻ mà sống trọn… từng ngày. Sống một ngày vui vẻ là sống được một ngày. Sống một ngày buồn tẻ cũng là sống được một ngày. Cứ thế cho đến ngày cuối cùng của cuộc đời. Đó đúng là một thứ triết lý “vụn”. Vụn nhưng “thật” chứ không “ảo”.

 

Mùa Chay

-Mami à, một năm có bốn mùa là xuân, hạ, thu, đông, vậy còn có mùa nào là mùa chay hả mami?...

Cầm Tinh Con Tuất

Tụi nhỏ trong xóm không ưa tên mẽo nên gọi hắn “con Xoáy”, tôi thấy cũng hay nhưng mẹ đâu có chịu, vậy là Bobby có hai tên, một tên chính thức và biệt danh ngoài sân cỏ...

Cây Mai rừng của Người Lính Trận

Vừa rồi đi qua đó, thấy có loài mai quý em vội bứng cây mai này để dành tặng ông Thầy làm kỷ niệm...

Đá bóng hay "bóng đá"?

"Bóng đá" là chữ của Việt cộng. Người Việt Nam chúng ta từ muôn thuở đã dùng chữ ĐÁ BANH, văn hoa thì gọi là TÚC CẦU.

Bài Ca Vọng Cổ

Trong lúc tôi thiu thiu ngủ thì loáng thoáng nghe có ai ca vọng cổ. Tôi mở mắt nhìn quanh thấy không có gì, bèn thở dài, nghĩ: “Tại mình nhớ quê hương xứ sở quá nên trong đầu nghe ca như vậy”.

Mối Hận Nghìn Trùng

Khoảng một triệu người Việt đã trốn chạy chế độ CS bằng mọi phương tiện, phần nhiều là vượt thoát trên những chiếc thuyền gỗ mong manh...

Nha Trang….. Ngày Về!!

Qua bờ vai của Kim Thu, chàng thấy đâu đó gió biển và cát trắng Nha Trang của một thuở nào!

Hạt Giống

Tôi là út chính thức trong một gia đình đông con. Ba mạ tôi “trời cho” đẻ được mười đứa vuông tròn...

Switch mode views: