Năm nào cũng vậy, cứ Tết đến là từ Hà Nội, Sài Gòn, Hải Phòng cho tới hơn 60 tỉnh thành khác đều đua nhau chi tiền ra trang trí.
Hình con rồng ở Hải Phòng. (Hình: news.zing.vn)
Sự việc lãnh đạo thành phố Hải Phòng phải lên báo thanh minh thanh nga về vụ “con rồng” mà dư luận đang chê ỏm tỏi kia là có lâu rồi và không phải 60 tỷ như dư luận đồn đãi (“Phó chủ tịch TP Hải Phòng nói gì về ‘con rồng 60 tỷ’?,” VietNamNet); sau đó thì thành phố Hải Phòng phải cho tháo dỡ con quái thú không biết gọi là con gì này (“Hải Phòng tháo dỡ 2 con rồng lạ ở phố trung tâm,” VNExpress, “Hải Phòng quyết tháo dỡ ‘con rồng 60 tỷ’, VietNamNet, “Hải Phòng yêu cầu tháo dỡ rồng vàng đầu… Pikachu gây tranh cãi,” Dân Trí), chỉ là một trong những ví dụ rất nhỏ cho thấy hiệu quả, dù ít ỏi, của mạng xã hội và “năng lực” phá hoại của các ông lãnh đạo từ thấp đến cao ở Việt Nam.
Mới trước đó không bao lâu, cũng lại Hải Phòng, đã phải tháo dỡ công trình nhạc nước 200 tỷ đồng chỉ sau vỏn vẹn 2 năm tồn tại, cũng là nhờ dư luận, người dân bất bình lên tiếng, và nếu tiếp tục tồn tại thì theo bài báo “mỗi năm chi phí cho hoạt động và bảo dưỡng công trình nhạc nước cũng mất khoảng 200-300 triệu đồng” (“Hải Phòng: Phá dỡ công trình nhạc nước trăm tỷ đầy tai tiếng,” Dân Việt).
Và không chỉ riêng Hải Phòng, ở bất cứ nơi đâu trên đất nước này cũng có thể nhìn thấy những “công trình” ngốn hàng chục, hàng trăm, hàng ngàn tỷ trong mọi lĩnh vực, nhưng bị dư luận chê bai tơi tả và sau đó hoặc phải sửa chữa, hoặc làm lại, hoặc bỏ hoang phế, đã tốn càng thêm tốn kém, và cực kỳ lãng phí.
Ở đây chỉ nói riêng trong lĩnh vực quy hoạch, trang trí, hoặc những công trình kiến trúc, tượng đài,… tại các thành phố từ Nam ra Bắc. Trở lại con quái thú lai giữa rồng, lươn, giun, chó và kể cả Pikachu kia dù không đến 60 tỷ, nhưng theo ông phó chủ tịch TP Hải Phòng trong bài báo “Phó chủ tịch TP Hải Phòng nói gì về ‘con rồng 60 tỷ’?” đã nêu, vẫn có con số “60 tỷ đồng để trang trí ánh sáng, làm đẹp thành phố phục vụ nhân dân vui đón Tết.”
Ðã nghèo còn xài sang
Năm nào cũng vậy, cứ Tết đến là từ Hà Nội, Sài Gòn, Hải Phòng cho tới hơn 60 tỉnh thành khác đều đua nhau chi tiền ra trang trí. Và số tiền không phải là ít. Nhưng có đẹp không? Ít khi có những “công trình” gọi là đẹp, đa phần là xấu hoặc rẻ tiền hoặc không xứng với đồng tiền bỏ ra. Ngay Sài Gòn, một thành phố mà các công trình trang trí công cộng tạm được nhất, năm nay các đường phố cũng hết sức lòe loẹt, màu sắc y như phố Tàu ở tỉnh lẻ, và chắc chắn là cũng tốn ối tiền!
Tự nhiên có những so sánh, dù biết rằng Việt Nam mình bây giờ chả nên so sánh với bất cứ quốc gia nào (trừ vài nước đang/đã từng do đảng Cộng Sản độc quyền lãnh đạo như Trung Cộng, Cu Ba, Bắc Hàn, Lào, Cambodia hay vài quốc gia còn lạc hậu ở… Châu Phi).
Các nước ở Bắc Mỹ, Châu Âu hay Úc những công trình kiến trúc, trang trí đường phố rất đẹp, đặc biệt là vào mùa Giáng Sinh, Năm Mới. Các nước này họ bỏ tiền ra một phần là để cho dân được vui chơi mùa Giáng Sinh, Năm Mới (chưa nói một số là những “công trình” tư nhân do các cửa hàng, trung tâm mua sắm tự trang trí để hút khách), mặt khác, khi họ làm như vậy thì họ cũng thu hút khách du lịch đến mùa này luôn, mà du lịch là một trong những ngành hái ra tiền.
Cứ nhìn lượng du khách ở các thành phố London, Paris, Vienna, Rome, New York, Sidney, Tokyo,… vốn đã động càng đổ về đông hơn vào mùa Giáng Sinh, Năm Mới, một phần cũng vì những thành phố này trang hoàng quá đẹp, là biết. Mỗi năm những thành phố trên và những thành phố khác nữa như Dubai, Istanbul, Bangkok,… thu về không biết bao nhiêu tiền nhờ du lịch.
Thôi thì Mỹ, Úc, Canada, Anh, Pháp… người ta giàu, người ta chơi sang cũng được đi. Nhưng có những quốc gia cũng rất giàu mà lại rất tiết kiệm. Ví dụ như Na Uy nơi tôi đang định cư chẳng hạn.
Na Uy nước nhỏ nhưng giàu, chỉ có hơn 5 triệu dân mà trời cho có dầu, có cá hồi, có không khí sạch nước sạch chuẩn bị xuất khẩu sang Trung Quốc nữa, ai thấy Na Uy hay bỏ tiền cứu trợ quốc tế, chỗ nào cũng có mặt mà hễ cho là cho “khủng,” cứ tưởng Na Uy rộng rãi lắm, ai ngờ chính phủ của họ “keo” kinh khủng!
Tôi sống ở Oslo bốn mùa Giáng Sinh, Tết Dương Lịch rồi mà mùa nào cũng thấy ở Oslo Central Station thì cứ trưng một cây thông trang trí cực kỳ đơn giản, rồi cứ lôi mấy cái chuông màu trắng, mấy cái dây xanh đỏ, đèn thì phần lớn chỉ có một màu, trang trí các đường phố lớn, xấu quắc, thua xa các thành phố vừa kể trên Paris, London, Vienna,… càng không bì kịp với Sydney, New York, Tokyo, Toronto,… Mà cả hàng chục năm rồi họ cứ trang trí y như vậy thôi! Họ có sợ ai nói họ “keo” đâu? Họ cũng chẳng tính chuyện “vẽ” ra để “ăn.” Ngược lại, nếu bây giờ họ lại đổi tính, làm cho xôm tụ lên thì nhiều khi dân chúng lại chửi cho ấy chứ!
Trong khi đó, nước mình thì nghèo, dân mình đa số còn đói vàng cả mắt, năm qua thiên tai nhân họa quá nhiều, xem cái gì tiết kiệm được thì tiết kiệm, cái gì đồ cũ còn đẹp còn xài được lôi ra mà xài, cái gì liệu có thật cần thiết thì hãy chi, để dành tiền đó mua gạo, xây cầu, mua thuốc, xây bệnh viện,… giúp dân. Chưa cần phải nói đến chuyện giúp nước khác đâu, kệ, cứ mang tiếng là một trong những nước không tử tế nhất nhưng nếu biết lo cho dân thì quốc tế cũng chả ai nói, các nước người ta chỉ chửi khi mình chỉ biết vác mặt đi xin, không giúp ai cái gì bao giờ nhưng lại xài hoang phí!