Home Đời Sống Tôn Giáo Thư của linh mục Chân Tín gửi Đức Thánh Cha Benedicto XVI

Thư của linh mục Chân Tín gửi Đức Thánh Cha Benedicto XVI PDF Print E-mail
Tác Giả: Linh mục Stephano Chân Tín   
Thứ Năm, 07 Tháng 10 Năm 2010 11:06

Như Đức Thánh Cha đã nói, họ là những con chó câm không biết sủa, hay không dám sủa, vì muốn yên thân, mặc cho chế độ cộng sản đàn áp tôn giáo, đàn áp người dân nghèo.

7/10/10 10:27 AM
Thư của linh mục Chân Tín gửi Đức Thánh Cha Benedicto XVI

 
    Đức Thánh Cha Benedicto XVI
Như Đức Thánh Cha đã nói, họ là những con chó câm không biết sủa, hay không dám sủa, vì muốn yên thân, mặc cho chế độ cộng sản đàn áp tôn giáo, đàn áp người dân nghèo. Họ tưởng là thỏa hiệp với đảng cộng sản là đối thoại, cộng tác theo tinh thần Vaticano II. Thực ra họ đã phản bội sứ mạng ngôn sứ của họ, khi họ ra lá thư “Sống phúc âm giữa lòng dân tộc”, ai cũng mong rằng giáo hội Công Giáo Việt Nam sẽ sống cho dân tộc, cho con người. Nhưng thật ra, “dân tộc” đây trong thực tế là đảng cộng sản. Làm theo đảng là sống giữa lòng dân tộc. Đối với đảng cộng sản vô thần, duy vật và độc tài, không thể đối thoại, cộng tác được, chỉ có áp đặt.

Saigon 06.10.2010

Kính thưa Đức Thánh Cha,

Con là linh mục Stephano Chân Tín, Dòng Chúa Cứu Thế, 61 năm linh mục, 90 tuổi, ở Sài Gòn – Việt Nam.

Vào năm 1989, Đức Hồng Y Roger Etchegaray, đặc sứ của Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II, đã đến thăm giáo hội Việt Nam. Nhân dịp đó, con có gửi cho ngài một lá thư, cho ngài biết tình hình của giáo hội Việt Nam, đưa ra nhiều vấn đề, đặc biệt là vấn đề chọn các giám mục. Con viết: “Giáo hội tại Việt Nam sung sướng được tiếp đón Đức Hồng Y thăm viếng trong bối cảnh hiện tại của đất nước chúng con. Con tin rằng Đức Hồng Y có một sứ vụ đặc biệt, bên cạnh Hội đồng Giám mục Việt Nam và chính phủ nhân danh Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II. Vì thế, con mạn phép đệ trình Đức Hồng Y một số suy nghĩ liên quan đến giáo hội Việt Nam, trong cuộc sống nội bộ giáo hội và quan hệ với nhà nước.

Trước hết, con xin đề cập đến việc chọn lựa các giám mục: chúng con có những giám mục thánh thiện, nhưng chúng con thiếu những vị lãnh đạo kiên quyết và đồng thời chịu đối thoại với giáo dân, có khả năng điều hành đời sống nội bộ giáo hội và các quan hệ với nhà nước.

Dân Chúa ước mong việc chọn giám mục được căn cứ theo tinh thần Vaticano II và theo giá trị lãnh đạo tinh thần hơn là theo vế đạo đức và ngoan ngoãn của đối tượng. Bằng không thì không thể có đổi mới cũng chẳng có lãnh đạo. Trong đời sống của giáo hội, người ta dễ bằng lòng với một thứ đạo đức nhất định, không có chiều sâu. Trong quan hệ với nhà nước, người ta để mặc một số linh mục mệnh danh là “yêu nước” xỏ mũi. Nhóm này hoạt động hết mình cho chế độ cộng sản hơn là cho giáo hội.”

Kính thưa Đức Thánh Cha,

Những lời con viết cho Đức Hồng Y Roger Etchegaray cách đây 21 năm vẫn còn nguyên vẹn.

Các giám mục Việt Nam hôm nay vẫn là những người sẵn sàng thỏa hiệp với đảng cộng sản. Họ không còn là ngôn sứ của Chúa. Như Đức Thánh Cha đã nói, họ là những con chó câm không biết sủa, hay không dám sủa, vì muốn yên thân, mặc cho chế độ cộng sản đàn áp tôn giáo, đàn áp người dân nghèo. Họ tưởng là thỏa hiệp với đảng cộng sản là đối thoại, cộng tác theo tinh thần Vaticano II. Thực ra họ đã phản bội sứ mạng ngôn sứ của họ, khi họ ra lá thư “Sống phúc âm giữa lòng dân tộc”, ai cũng mong rằng giáo hội Công Giáo Việt Nam sẽ sống cho dân tộc, cho con người. Nhưng thật ra, “dân tộc” đây trong thực tế là đảng cộng sản. Làm theo đảng là sống giữa lòng dân tộc. Đối với đảng cộng sản vô thần, duy vật và độc tài, không thể đối thoại, cộng tác được, chỉ có áp đặt.

Một linh mục dòng Phanxico đã viết: “Trong cái xã hội đầy những bất công, gian dối, thối nát, tham nhũng, khi những người yêu nước, yêu tự do dân chủ, lần lượt bị kết án bất công, khi các nhà trí thức bị bịt mồm bịt miệng, chỉ vì vạch trần những âm mưu xâm lược của ngoại bang bằng mọi thủ đoạn hiểm độc nhất, khi mấy người mặc áo sắc phục công an cảnh sát làm ngơ cho bọn côn đồ mang danh quần chúng tự phát tha hồ đánh đập trấn át dân lành không tấc sắt trong tay, khi những người trẻ tìm đến tu thân nơi cửa Phật bị xua đuổi hành hạ, nhất là khi biểu tượng thiêng liêng nhất của Kitô giáo là cây thánh giá bị triệt hạ, bị đập nát, chúng ta phải hợp tác với chính quyền như thế nào?”

Giám mục Việt Nam hôm nay lao vào con đường “Đối thoại và cộng tác” một cách vô vọng. Sau 35 năm cộng sản ở miền Nam, giáo hội đối thoại và cộng tác được gì? Ảo tưởng và thất vọng ê chề!

Họ tiêu diệt ý thức đại diện quốc dân nơi các thành viên quốc hội; tiêu diệt ý thức phục vụ công chúng nơi các nhân viên công quyền; tiêu diệt ý thức tôn trọng và bảo vệ nhân dân nơi giới công an cảnh sát; tiêu diệt ý thức bảo vệ tổ quốc nơi hàng ngũ quân đội; tiêu diệt ý thức bảo vệ luật pháp và công lý nơi các luật sư; tiêu diệt ý thức thương xót các bệnh nhân nơi các y bác sĩ; tiêu diệt ý thức làm chứng cho sự thật và lẽ phải nơi giới tu hành: họ biến tôn giáo thành thuốc phiện, họ muốn các nhà tu hành xây dựng đền thờ nguy nga, tổ chức lễ hội rầm rộ, mà hoàn toàn dửng dưng trước cảnh đồng bào bị đàn áp, xã hội bị băng hoại, tổ quốc bị lâm nguy; tiêu diệt ý thức giáo dục nơi các thầy cô giáo – nền giáo dục cộng sản là nền giáo dục mang tính chính trị, không nhằm đào tạo những công dân tự do và trưởng thành cho đất nước, nhưng là nhào nặn ra những người dân khiếp nhược và nô lệ cho đảng.

Kính thưa Đức Thánh Cha, vào ngày 15.08.1989, một nhóm linh mục và giáo dân, trong đó có con, đã viết một bức tâm thư gửi Hội đồng Giám mục Việt Nam về nhiều vấn đề của giáo hội Việt Nam, trong đó có vấn đề liên quan đến xã hội: “Chúng con yêu cầu Hội đồng Giám mục cần phải lên tiếng bênh vực công bằng xã hội, phẩm giá con người, chống lại mọi bất công áp bức, dù phải vì thế mà tiếp tục con đường thập giá, chứ không được bình chân như vại của thế gian. Chúng ta phải đồng hành với dân tộc, sống Tin Mừng giữa lòng dân tộc… chúng ta cũng chỉ đồng hành trên con đường tiến bộ, nhân bản, dân chủ và thịnh vượng, do đó giáo hội không được làm ngơ trước những gì phản lại con đường này của dân tộc. Giáo hội lại không thể cầu cạnh, khúm núm van xin từ phía thế quyền”.

Kính thưa Đức Thánh Cha,

Con viết lá thư này cho Đức Thánh Cha với sự đồng tâm của nhiều linh mục tu sĩ, giáo dân đứng trước tình trạng các giám mục im lặng trước bất công, chúng con rất bất bình.

Chúng con mong Đức Thánh Cha đẩy mạnh các giám mục Việt Nam dấn thân bảo vệ con người, chống lại những bất công của một chế độ vô thần duy vật, độc tài.

Kính xin Đức Thánh Cha chúc lành cho chúng con. Kính xin Đức Thánh Cha nhận những tâm tình biết ơn của chúng con.

Kính

Linh mục Stephano Chân Tín

38 Kỳ Đồng – P.9 – Q.3

DT. 0128.521.9768

Bản Tiếng Anh:

Saigon October 6, 2010

His Holiness,

I am Rev. Stephenus Chan Tin, CSsR. I am 90 years old and have been living in priesthood for 61 years. Now I am living in Saigon, Vietnam.

In 1989, Cardinal Roger Etchegaray, Envoy of Pope John Paul II, visited the Church in Vietnam. On that occasion, I sent him a letter to report the situation and problems of the Church in Vietnam, particularly electing of Bishops.

I wrote, “The Church in Vietnam is very happy to welcome you. I think that you on behalf of Pope John Paul II have a special mission along with the Episcopal Conference of Vietnam and the Government. Therefore, I venture to submit you some of my opinions of the Church in Vietnam, its internal life and also its relationship with the Government.

First of all, I would like to deal with electing of Bishops. We have a holy Episcopate but we lack resolute Bishops who are willing to have dialogue to the lay people, able to deal with the Church’s internal life and the relationship with the Government.

The people of God wishes electing of Bishops is based on the spirit of the Second Vatican Council and the spiritual leadership rather than the piety and docility of candidates. If not, there will not be either renewal nor leadership. In the life of the Church, people is easy to content with a certain pieties, lacking the depth. In the relationship with the Government, some “patriotic priests” are allowed to lead the Church. This group do the best efforts for the sake of Communist party rather than the Church.”

His Holiness,

The letter that I sent Cardinal Roger Etchegaray 21 years ago is still realistic.

Bishops in Vietnam today are still those who are willing to compromise with the Communist party. They are no longer the prophets of God. They are “mute dogs,” do not bark, as you said, they do not dare to bark because they want to protect themselves, in despite of the religious and social oppression. They think that the compromission with the Communist party is the dialogue and co-operation in the light of the Second Vatican Council. In fact, they betray their prophetic mission. In 1980, when they issued the pastoral letter named “Living out the Gospel in the midst of the Nation,” everyone expected that the Catholic Church in Vietnam would live for the sake of the Nation and the people. However, the Nation is identified to the Communist party in this letter. To conform to the party is to live in the midst of the Nation. For the Communist party which is atheistic, material and dictatorial, there will not be able to have dialogue and co-operation. There is imposition only.

A Franciscan priest in Vietnam wrote, “In the society which is full with injustice, deceit and corruption patriots, freedom and democracy lovers are one by one sentenced unjustly, the intellectual are silenced just because they uncover invaded plots of foreign country which is performed in the wickest way, the police ignore to allow the bad alleged “spontaneous people” to beat badly the innocent in defenceless, the youth who come to joint the Buddhist pagoda are beaten and expelled, especially the most holy symbol of Christianity, the cross, is broken down by explosion, how can we co-operate with the Government?

After 35 years, the Communist party exterminate the awareness of representative of Congressperson, eterminate the awareness of public service of the public officers, eterminate the awareness of protection and respect for the people of the police, exterminate the awareness of protection the country of the military, exterminate the awareness of conforming to the law and justice of the lawyers, exterminate the awareness of compassion for the patient of the doctor and nurse, exterminate the awareness of witness to the truth and reason of the clergy. They change the religion into opium. They want the clergy to build big churches, to hold luxury festivals but to ignore those who are oppressed, degenerated society, the country in peril. They exterminate the awareness of teaching of the teachers. The Communist education is politicized to mold the coward and slaves to the party rather than to educate free and mature citizents for the country.

His Holiness,

In August 15, 1989 a group of priest and lay people, among them is I, wrote a heart letter to the Episcopal Conference of Vietnam to deal with many problems of the Church in Vietnam, among them is social ones. It read, “We ask the Episcopal to speak up to protect social justice, human dignity, to oppose injustice and oppression, in despite of the price of cross and the loss of false peace of the world. We have to accompany the nation, living out the Gospel in the midst of the nation… We also need accompany humanism, progression, democracy and prosperity. So the Church can not ignore what works against these insights. The Church can not request favours and be obsequious to the secular authorities.”

His Holiness,

I wrote this letter with consent of many priests, religious and lay people. We are discontented with the silence of Bishops.

We beg you to impulse Bishops in Vietnam to commit in protection of people, against injustice of atheistic, material and dictatorial government.

We beg you to bless us.

In gratitude,

Rev. Ste. Chan Tin, CSsR

No. 38 Ky Dong St., Ward 9, Dist. 3, Vietnam.

Cell phone: 0128 521 9768