Home Đời Sống Tôn Giáo Đức Tổng Giám Mục Hà Nội, Chúng Con Yêu Mến Ngài.

Đức Tổng Giám Mục Hà Nội, Chúng Con Yêu Mến Ngài. PDF Print E-mail
Tác Giả: Lại Thế Lãng   
Chúa Nhật, 11 Tháng 4 Năm 2010 07:13
Trên đây là nguyên văn nội dung của một trong số những biểu ngữ được trương lên trong buổi lễ tấn phong Đức Gíam Mục Nguyễn Năng của Giáo phận Phát Diệm ngày 8/9/2009.

Bên cạnh biểu ngữ này người ta cũng đọc được những biểu ngữ khác có nội dung tương tự nói lên lòng yêu mến dành cho Đức TGM Ngô Quag Kiệt như “Đức TGM Hà Nội Mục Tử Nhân Lành Hy Sinh Mạng Sống Vì Đoàn Chiên” “Đức TGM Hà Nội Vị Ngôn Sứ Thời Đại” “Đức TGM Hà Nội Chứng Nhân Của Công Lý Và Sự Thật” “Chúng Con Biết Ơn Đức TGM Hà Nội” v.v.

Lời lẽ trong các biểu ngữ trên đây không phải chỉ là những ngôn từ xã giao thông thường được viết lên trong dịp chào đón vị mục tử đứng đầu Giáo tỉnh Hà Nội nhưng là phản ảnh tâm tình phát xuất tận đáy lòng của những giáo dân có mặt trong buổi lễ tấn phong. Cũng là tâm tình của rất nhiều người tín hữu Việt Nam ở trong nước cũng như đang sống ở nước ngoài. Đó cũng là tâm tình của những người yêu Công lý và Sự thật, không phân biệt tín ngưỡng ở khắp nơi trên thế giới.

Bất cứ ai đã có dịp tiếp xúc với Đức TGM Ngô Quang Kiệt đều bị Ngài “chinh phục” bởi tính tình giản dị, lòng nhân hậu, vị tha và sự cởi mở dễ gần gũi của Ngài. Người chưa gặp Ngài bị Ngài “thu hút” vì những lời nói trung thực và đanh thép trong việc bênh vực Công lý và Sự thật. Ngài là một mục tử chân chính, tận tụy với đoàn chiên. Ngài không chỉ rao giảng lời Chúa suông nhưng còn biết thực hành lời giáo huấn của Chúa. Ngài đã thẳng thắn nói lên những điều mà không ai dám nói. Vì những lời trực ngôn, Ngài đã phải đối diện với bao mưu ma chước qủi và phải đương đầu với bao nhiêu thử thách hầu như vượt quá sức chịu đựng của một con người. Thế nhưng qua sự quan phòng kỳ diệu của Thiên Chúa, Ngài đã được nâng đỡ Ngài và Ngài vẫn được bình an.

Thời gian Đức TGM đi tĩnh dưỡng ở Đan viện Châu Sơn, Ninh Bình nhiều người đã lo ngại nghĩ đến việc Ngài sẽ phải rời khỏi chức vụ Tổng Giám Mục Hà Nội vì lý do sức khỏe. Khi Ngài lên đường đi chữa bệnh ở Rôma, mối quan ngại lại càng lớn hơn. Không ít người và có lẽ ngay cả hàng giáo phẩm cũng có vị đã nghĩ rằng Ngài khó có cơ hội trở về quê hương. Trong những ngày vừa qua, dư luận đã bàn tán xôn xao về những tin tức được tung ra chung quanh cuộc họp thường niên của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam diễn ra tại Bãi Dâu, Vũng Tàu qui tụ đầy đủ các Giám Mục từ 26 giáo phận. Những tin tức này đã khiến cho nhiều người Công giáo cũng như không Công giáo từng yêu mến Ngài hay từng quan tâm đến tình hình Giáo hội cũng như đất nước phải băn khoăn.

Người ta đồn đoán rằng dưới áp lực của nhà cầm quyền CSVN, Hội Đồng Giám Muc Việt Nam có thể sẽ ‘bỏ rơi” Ngài để đổi lấy việc Đức Thánh Cha Bênêdictô 16 sẽ sang Việt Nam trong dịp bế mạc Năm Thánh vào đầu năm tới. Người ta còn đề cập đến cả danh tánh của nhân vật sẽ thay thế Ngài trong chức vụ TGM Hà Nội. Những tin tức này đã một phần nào làm nản lòng những người ủng hộ lập trường của Ngài trong việc đòi hỏi Công lý và Sự thật ở Việt Nam.

May thay Đức TGM đã trở về đúng lúc. Theo tin tức được đăng trên Vietcatholic ngày 9/4/2010 Đức TGM Ngô Quang Kiệt từ Rôma đã về đến phi trường Nội Bài, Hà Nội lúc 8 giờ ngày 9/4/2010 trong niềm hân hoan, vui mừng của các linh mục thuộc Tòa TGM Hà Nội, Đại chủng viện và Giáo hạt Hà Nội đến đón Ngài. Sự trở về của Đức TGM đã làm tan đi những áng mây mờ lơ lửng trên bầu trời Giáo hội và đem lại sự lạc quan cho rất nhiều người ở khắp nơi. Hy vọng rằng những tin đồn trong những ngày qua thực sự chỉ là những tin đồn.

Sự trở về đột ngột của Ngài có lẽ đã làm chưng hửng một số người. Có lẽ sẽ có người cảm thấy không vui khi thấy Ngài trở lại Hà Nội nhưng tin Ngài trở về lại làm nức lòng hàng trăm ngàn con tim ở khắp nơi. Có thể con đường trước mặt của Ngài sẽ vẫn còn chông gai. Nhưng như Ngài đã từng nói: Nếu Chúa muốn thì không có gì có thể ngăn cản được bước chân của Ngài.

Đức TGM Hà Nội, chúng con yêu mến và cảm phục Ngài vì Ngài đã dũng cảm chọn “Sống cho đến ngày chết chứ không chết khi còn đang sống”. Hướng đi của Ngài thật không dễ dàng trong một xã hội đầy rẫy bất công và bạo lực như xã hội Việt Nam hiện nay. Hướng đi mà không mấy ai muốn chọn. Xin Thiên Chúa là Cha toàn năng nâng đỡ Ngài và luôn đồng hành với Ngài để Ngài có thể hoàn thành trọng trách đã được giao phó.