BỘ LUẬT HÌNH SỰ TỐ TỤNG - VNCH - Quyển 2-B |
Tác Giả: Việt Nam Cộng Hòa | |||
Thứ Ba, 15 Tháng 12 Năm 2009 05:30 | |||
THIÊN THỨ IITòa tiểu hình
CHƯƠNG THỨ NHỨTTòa sơ thẩm tiểu hình
TIẾT IThẩm quyền
PHỤ TIẾT INguyên tắc tổng quátĐiều thứ 370 - Tòa tiểu hình xét xử những khinh tội như được định nghĩa trong Bộ hình luật. Điều thứ 371 - Có thẩm quyền xét xử khinh tội, tòa án nơi xảy ra vụ phạm pháp, tòa án nơi bị can cư ngụ hoặc tòa án nơi bị can bị bắt, ngay cả trong trường hợp bị bắt vì một lý do khác. Tòa án nơi giam giữ một tội nhân chỉ có thẩm quyền trong trường hợp dự liệu nơi thiên VI quyển IV. Điều thứ 372 - Thẩm quyền tòa tiểu hình bao gồm những khinh tội và tội vi cảnh được tòa thụ lý cùng trong một vụ án và hợp thành một toàn thể bất khả phân. Tòa tiểu hình cũng có thẩm quyền về các khinh tội và tội vi cảnh liên hệ theo định nghĩa của điều 207. Điều thứ 373 - Tòa tiểu hình có thẩm quyền đối với một bị can, cũng có quyền xét xử tất cả các đồng phạm và tóng phạm. Điều thứ 374 - Tòa tiểu hình, thụ lý vụ truy tố, có thẩm quyền thanh quyết mọi khước biện do bị can nêu ra, ngoại trừ trường hợp luật định khác, hoặc trường hợp bị can viện dẫn một quyền đối vật bất động sản. Điều thứ 375 - Khước biện về sự vô hiệu của trát đòi hoặc của thủ tục đã thực hiện trước đó phải được nêu lên trước khi tranh luận về nội dung, bằng không sẽ bị tiêu quyền. Sự vô hiệu của trát đòi chỉ có thể được tuyên phán trong những điểu kiện dự liệu nơi điều 539. Điều thứ 376 - Khước biện về vấn đề tiên quyết phải được nêu lên trước khi tranh luận về nội dung. Khước biện này chỉ có thể được chấp thẩm nếu có hậu quả làm cho sự kiện bị truy tố mất tính chất một tội phạm. Khước biện ấy chỉ được chuẩn chấp nếu căn cứ vào những sự kiện hoặc những văn kiện khả dĩ chứng minh lời khiếu nại của bị can là xác đáng. Trong trường hợp khước biện có thể được chấp nhận, tòa tiểu hình ấn định cho bị can một thời hạn để khiếu tố nơi cơ quan tài phán có thẩm quyền. Nếu trong thời hạn ấy, bị can bất động, tòa sẽ bỏ qua khước biện nại dẫn. Nếu khước biện bị bác khước, tò sẽ tiếp tục xét xử. Điều thứ 377 - Tòa án thụ lý nhiều vụ liên hệ có thể đương nhiên hoặc theo lời yêu cầu của công tố viện hay của một trong các đương sự, truyền liên nhập hồ sơ. Điều thứ 378 - Tòa tiểu hình thụ lý các tội phạm thuộc thẩm quyền hoặc do án lệnh chuyển tống của cơ quan thẩm vấn, hoặc do thủ tục quả tang như dự liệu trong các điều 382 đến 385, hoặc do trát trực tố của công tố viện bay trực tố triệu hoán trạng của dân sự nguyên cáo. Tuy nhiên, dân sự nguyên cáo không thể dùng triệu hoán trạng để trực tố Tổng thống, Phó Tổng thống. Điều thứ 379 - Trát đòi phải được lập trong thời hạn và theo những thể thức dự liệu nơi điều 527 và kế tiếp. Điều thứ 380 - Công tố viện phải báo cho người nạp trực tố triệu hoán trạng biết ngày tòa xử. Điều thứ 381 - Dân sự nguyên cáo trực tố một bị can, nếu không cư ngụ trong địa hạt tòa án thụ lý vụ kiện, phải nêu rõ trong trát trực tố, cư sở tuyển định nơi địa hạt tòa ấy. PHỤ TIẾT IIThủ tục xử phạm pháp quả tangĐiều thứ 382 - Can phạm bị bắt quả tang và được dẫn trình biện lý chiếu điều 64 Bộ luật này, phải được tức thời đưa ra trước tòa tiểu hình xét xử ngay trong ngày ký trát tống giam. Nếu trong ngày đó không có phiên xử, bị can phải được đưa ra phiên tòa ngày hôm sau, hoặc phiên tòa gần nhứt. Điều thứ 383 - Nhân chứng trong vụ phạm pháp quả tang có thể được hình cảnh lại hay nhân viên công lực triệu dụng bằng khẩu lệnh ngay tại phạm trường. Nếu nhân chứng này không chịu xuất diện, có thể bị kết phạt chiếu theo các điều 418 đến 421. Điều thứ 384 - Bị can bị đưa ra xét xử theo thủ tục quả tang phải được chánh án cho biết y có quyền xin một thời hạn để chuẩn bị cuộc bào chữa. Báo thị của chánh án và câu trả lời của bị can phải được ghi vào án văn. Nếu bị can xử dụng quyền nói trên, tòa án phải cho y một thời hạn ít nhất là ba (3) ngày. Điều thứ 385 - Nếu hồ sơ nội vụ chưa hoàn tất để được xét xử, tòa sẽ truyền đình hoãn đến một phiên xử gần nhất để thẩm vấn thêm; trong trường hợp này, tòa sẽ xác nhận trát giam hoặc cho bị can tự do tạm có hay không có kiểm soát tư pháp hay tiền bảo chứng. Biện lý có quyền kháng cáo bản án cho bị can tự do tạm. TIẾT IIThành phần tòa tiểu hìnhĐiều thứ 386 - Tòa tiểu hình gồm một thẩm phán xử án ngồi ghế chánh thẩm, một thẩm phán công tố ngồi ghế biện lý và một lục sự giữ bút lục phiên tòa. TIẾT IIITánh cách công khai và trật tự các phiên xửĐiều thứ 387 - Các phiên xử đều công khai, trừ phi tòa xét rằng sự công khai có thể làm phương hại đến trật tự công cộng hay thuần phong mỹ tục. Trong trường hợp tòa truyền xử kín, bản án về nội dung phải được công khai tuyên đọc. Phiên tòa sẽ nhóm họp tại trụ sở của tòa án. Điều thứ 388 - Chánh thẩm giữ gìn trật tự phiên tòa và điều khiển cuộc tranh luận. Chánh thẩm có thể cấm không cho vị thành niên vào phòng xử. Điều thứ 389 - Ngoại trừ trường hợp đặc biệt được chánh thẩm cho phép, tại phiên xử cấm dùng máy ghi âm, thâu thanh, phòng thanh, chụp ảnh, quay phim, vô tuyến truyền hình. Vi phạm sẽ bị phạt vạ từ bốn ngàn đồng (4.000$) đến mười ngàn đồng (10.000$) theo thủ tục dự liệu nơi thiên VIII - Quyển IV. Điều thứ 390 - Trong phiên xử, người nào làm mất trật tự sẽ bị chánh thẩm truyền trục xuất ra khỏi phòng xử. Nếu người bị trục xuất kháng cự hay gây náo động, chánh thẩm sẽ lập tức ký trát tống giam; tòa sẽ xét xử ngay và có thể phạt giam từ hai (2) tháng đến hai (2) năm, không kể hình phạt dự liệu nơi Bộ hình luật đối với tội nhục mạ và bạo hành thẩm phán. Chánh thẩm ra lệnh cho công lực dẫn y ra khỏi phòng xử. Điều thứ 391 - Điều 390 kể trên cũng áp dụng cho bị can nếu y làm mất trật tự tại phiên tòa. Sau khi bị trục xuất khỏi phòng xử, bị can dù không bị tạm giam trong nội vụ cũng sẽ được công lực chanh giữ cho đến khi cuộc tranh luận chấm dứt. Khi ấy bị can sẽ được dẫn vào phòng xử để nghe tuyên đọc án văn. TIẾT IVTranh luận
PHỤ TIẾT IBị can xuất đìnhĐiều thứ 392 - Chánh thẩm kiểm soát lý lịch bị can, tuyên đọc văn kiện đưa nội vụ ra tòa, cùng xác nhận, nếu cần, sự hiện diện hay khiếm diện của người đảm nhiệm hộ trách, dân sự nguyên cáo, nhân chứng, giám định viên và thông ngôn. Điều thứ 393 - Trong trường hợp bị can hay nhân chứng không nói rành tiếng Việt hoặc cần phiên dịch một tài liệu, tòa sẽ áp dụng điều 337. Nếu bị can câm và điếc và không biết viết, tòa sẽ áp dụng điều 338. Điều thứ 394 - Bị can bị tạm giam sẽ được nhân viên công lực dẫn ra phòng xử, tay không bị còng. Điều thứ 395 - Bị can, được tống đạt trát đòi hợp lệ đến tận tay, phải xuất đình, trừ trường hợp có lý do khoan miễn chánh đáng. Trong trường hợp kể trên, nếu khiếm diện mà không lý do khoan miễn chánh đáng, bị can sẽ được xét xử khuyết tịch coi như đương tịch. Điều thứ 396 - Bị can bị truy tố về tội trạng mà hình phạt dự liệu phạt vạ hay phạt tù dưới hai (2) năm có thể gởi đơn xin chánh thẩm xét xử ngoài dự hiện diện của y. Đơn này phải được thị thực chữ ký và lưu trong hồ sơ. Bị can cư ngụ cách trụ sở tòa án hơn hai trăm (200) cây số cũng có thể xin được hưởng quyền như trên. Trong trường hợp này, luật sư của bị can được quyền biện hộ và bị can được xét xử khuyết tịch coi như đương tịch. Tuy nhiên, nếu xét xử thấy sự hiện diện của bị can cần thiết, tòa tiểu hình sẽ quyết định đòi bị can đích thân xuất đình vào một phiên xử khác được tòa ấn định. Nếu lần này không xuất đình, bị can sẽ bị xử khuyết tịch coi như đương tịch. Điều thứ 397 - Bị can không xuất đình sẽ bị xử khuyết tịch nếu trát đòi không được tống đạt đến tận tay y. Điều thứ 398 - Người đảm nhiệm hộ trách luôn luôn có thể nhờ luật sư biện hộ, hoặc người hôn phối, tôn thuộc hay ti thuộc, anh chị em, có ủy quyền hợp lệ đại diện. Trong trường hợp này, án văn sẽ được tuyên đương tịch đối với y. Điều thứ 399 - Bị can xuất đình có thể nhờ luật sư biện hộ. Trong trường hợp bị can tàn tật không thể tự hào chữa được, hoặc bị can có thể bị phạt lưu xứ, chánh thẩm phải chỉ định luật sư cho y. PHỤ TIẾT IIThể thức đứng dân sự nguyên cáoĐiều thứ 400 - Người nào bị thiệt hại về một khinh tội, có thể xin đứng dân sự nguyên cáo ngay tại phiên tòa, nếu chưa đứng dân sự nguyên cáo từ trước, bằng cách nạp lý đoán hoặc khai trình để lục sự sự ghi nhận. Nếu thực hiện trước ngày đăng đường, đơn xin đứng dân sự nguyên cáo phải nạp tại phòn lục sự. Dân sự nguyên cáo có quyền xin bồi thường thiệt hại về sự tổn thất gây ra cho y và cũng có thể xin chánh án tòa sơ thẩm dân sự cho thực hiện các biện pháp sai áp bảo toàn luật định để bảo đảm quyền lợi của mình. Điều thứ 401 - Tại phiên tòa, thỉnh cầu đứng dân sự nguyên cáo phải được nêu lên trước khi công tố viện kết luận về nội dung, bằng không, sẽ không được chấp thẩm. Lời khai xin một số tiền bồi thường thiệt hại có ngạch số xác định được xem như thỉnh cầu đứng dân sự nguyên cáo. Điều thứ 402 - Người nào đã xin đứng dân sự nguyên cáo không thể cung khai với tư cách nhân chứng. Điều thứ 403 - Tòa tiểu hình thẩm định về tính cách khả chấp của đơn xin đứng dân sự nguyên cáo, và nếu cần tuyên bố đơn xin này bất khả chấp. Công tố viện, bị can, người đảm nhiệm hộ trách, hoặc một dân sự nguyên cáo khác đều có thể nại tính cách bất khả chấp của một đơn xin đứng dân sự nguyên cáo. Điều thứ 404 - Dân sự nguyên cáo có quyền nhờ luật sư đại diện trước tòa. Trong trường hợp này án văn sẽ được tuyên đương tịch đối với y. Điều thứ 405 - Dân sự nguyên cáo được đòi hợp lệ mà không xuất đình, hoặc không được đại diện trước phiên tòa, sẽ được coi như tự ý bãi nại. Trong trường hợp đó, và nếu công tố quyền đã được phát động do trát trực tố của dân sự nguyên cáo chánh tố, tòa án chỉ xét xử về công tố quyền nếu có lời yêu cầu của công tố viện, không kể bị can có thể xin tòa phạt dân sự nguyên cáo trả cho mình tiền bồi thường thiệt hại vì lạm dụng quyền trực tố theo thể thức ấn định nơi điều 453. Điều thứ 406 - Sự bãi nại của dân sự nguyên cáo không phương hại đến việc hành sự tố quyền dân sự trước tòa án có thẩm quyền. PHỤ TIẾT IIIDẫn chứngĐiều thứ 407 - Trừ phi luật định khác, những vi phạm luật hình có thể được chứng minh bằng mọi phương cách và thẩm phán quyết định theo thâm tín của mình. Để làm căn bản cho thâm tín, thẩm phán chỉ có thể dựa vào những bằng chứng đã được trình bày và tranh luận đối tịch trước tòa. Điều thứ 408 - Thẩm phán có tòa quyền ước định giá trị của sự thú nhận như mọi bằng chứng khác. Điều thứ 409 - Biên bản hay phúc trình chỉ có hiệu lực chứng cứ nếu hợp lệ về hình thức, được viên chức có thẩm quyền lập ra trong khi hành sự, để xác nhận những điều mắt thấy tai nghe. Điều thứ 410 - Trừ phi luật định khác, biên bản và phúc trình xác nhận khinh tội chỉ có hiệu lực chỉ dẫn. Điều thứ 411 - Đối với những biên bản hay phúc trình vi chứng những khinh tội do hình cảnh lại, nhân viên cảnh sát tư pháp và viên chức đảm nhiệm chức vụ hình cảnh lại lập chiếu những điều khoản riêng biệt mà luật dành cho họ quyền ấy, sự phản chứng chỉ có thể được chuẩn chấp nếu có tài liệu hoặc nhân chứng. Điều thứ 412 - Không thể dùng thư từ trao đổi giữa bị can và luật sư của y để làm bút chứng. Điều thứ 413 - Những loại vụ được kiểm chứng bằng các biên bản có tín lực cho tới khi đăng cáo giả mạo đều phải được qui định trong những luật đặc biệt. Nếu những luật đặc biết không minh thị qui định khác, thủ tục đăng cáo giả mạo dự liệu nơi thiên II, quyển IV Bộ luật này sẽ được áp dụng. Điều thứ 414 - Nếu tòa tiểu hình xét cần phải giám định sẽ ap dụng các điều 160 đến 169, 171 và 172. Điều thứ 415 - Nhân chứng được đòi ra tòa theo thể thức dự liệu nơi điều 527 và kế tiếp. Điều thứ 416 - Sau khi thi hành các thể thức dự liệu nơi điều 392, chánh thẩm truyền nhân chứng lui vào phòng riêng. Nhân chứng chỉ được ra khỏi phòng để cung khai trước tòa. Nếu cần, chánh thẩm có thể áp dụng những biện pháp thích nghi để ngăn cản nhân chứng bàn tính với nhau trước khi cung khai. Điều thứ 417 - Nhân chứng, có trát đòi, phải xuất đình, tuyên thệ và cung khai. Điều thứ 418 - Nhân chứng không xuất đình, hoặc từ khước tuyên thệ hay cung khai có thể bị kết phạt chiếu điều 103, theo lời yêu cầu của công tố viện. Điều thứ 419 - Khi một nhân chứng được đòi mà không đến và không có lý do khoan miễn chánh đáng, tòa tiểu hình có thể hoặc đương nhiên, hoặc theo lời yêu cầu của công tố viện, truyền công lực dẫn giải ngay đương sự đến trước tòa để cung khai hoặc cho đình nội vụ đến phiên xử khác. Trong trường hợp sau này, nhân chứng khiếm diện phải gánh chịu tất cả các phí tổn về việc đòi lại các nhân chứng khác cùng những kinh phí về việc di chuyển vè lưu trú của những người này. Điều thứ 420 - Nhân chứng khiếm diện bị kết phạt chiếu điều 418 và 419 có thể kháng tố chậm nhất trong vòng năm (5) ngày kể từ ngày quyết định kết phạt được tống đạt đến tận tay y hay tại cư sở của y. Nhân chứng chỉ có thể kháng cáo khi đã có án văn xử về việc kháng tố. Điều thứ 421 - Nhân chứng, bị kết phạt vì từ khước tuyên thệ hay cung khai, có thể kháng cáo. Điều thứ 422 - Trước khi nghe nhân chứng khai trình, chánh thẩm hỏi cung bị can. Công tố viện có thể trực tiếp chất vấn bị can. Dân sự nguyên cáo và luật sư cũng có quyền này, nhưng phải yêu cầu chánh thẩm đặt câu hỏi. Điều thứ 423 - Khi có nhân chứng câm và điếc, hay không nói rành tiếng Việt, Tòa sẽ áp dụng điều 337 và 338. Điều thứ 424 - Nhân chứng khai riêng từng người hoặc về nhân cách và hạnh kiểm của bị can, hoặc về những hành vi qui trách y. Điều thứ 425 - Trong các nhân chứng được đòi, những nhân chứng do công tố viện và dân sự nguyên cáo sai ra được nghe cung trước nhất, trừ phi chánh thẩm xử dụng quyền chuyên quyết để ấn định thự tự hỏi cung nhân chứng. Điều thứ 426 - Những nhân chứng hiện diện khi cuộc tranh luận bắt đầu, tuy không có trát đòi hợp lệ, cũng có thể được tòa cho phép cung khai nếu các đương tụng yêu cầu. Điều thứ 427 - Nhân chứng phải khai rõ lý lịch, nghề nghiệp, cư sở, mối liên hệ thân thuộc và thích thuộc hoặc mối liên hệ giữa chủ nhân và người làm công với bị can, với người đảm nhiệm hộ trách và với dân sự ngugyên cáo. Điều thứ 428 - Trước khi cung khai, các nhân chứng phải tuyên thệ nói tất cả sự thật và chỉ nói sự thật. Điều thứ 429 - Sẽ được hỏi cung mà không có tuyên thệ những người sau đây: - Cha mẹ hay tôn thuộc khác của bị can hay của một trong những bị can khác trong cùng một vụ; - Con và ti thuộc khác; - Anh, chị, em; - Thích thuộc đồng đẳng; - Chồng hay vợ mặc dầu đã ly dị; - Thiếu nhi dưới mười sáu tuổi. Tuy nhiên, nếu công tố viện không phản đối hay không có đương sự nào phản đối, các người kể trên có thể tuyên thệ trước khi cung khai. Điều thứ 430 - Trong suốt phiên tòa, nhân chứng đã tuyên thệ khỏi phải tuyên thệ lại khi cung khai lần thứ nhì. Nếu cần, chánh thẩm sẽ nhắc lại nhân chứng lời tuyên thệ của y. Điều thứ 431 - Những người tự mình tố giác hay đã tố giác vì nhiệm vụ luật định, có thể cung khai với tư cách nhân chứng, nhưng chánh thẩm phải báo cho tòa biết nhân chứng là người đã tố giác. Điều thứ 432 - những người đã tố giác và được thưởng tiền theo luật, cũng có thể cung khai với tư cách nhân chứng, trừ phi công tố viện hay một đương tụng phản đối. Điều thứ 433 - Nhân chứng cung khai miệng, nhưng không được dùng tài liệu để cung khai, ngoại trừ trường hợp chánh thẩm cho phép đặc biệt. Điều thứ 434 - Dưới sự điều khiển của chánh thẩm, lục sự ghi chép mọi diễn tiến của cuộc tranh luận, nhất là các lời khai của nhân chứng và câu trả lời của bị can. Bút ký phiên tòa do lục sự ký tên phải được chánh thẩm kiến thị, chậm nhất là mười (10) ngày sau phiên tòa. Điều thứ 435 - Mỗi lần nhân chứng cung khai xong, chánh thẩm hỏi thêm những câu xét thấy cần thiết và những câu do các đương tụng nêu ra nếu có. Nhân chứng khai xong có thể ra về, trừ phi chánh thẩm định khác. Công tố viện, luật sư, dân sự nguyên cáo và bị can có thể yêu cầu chánh thẩm cho nhân chứng tạm thời ra khỏi phòng xử, sau khi cung khai để rồi lại trở vào khai thêm hoặc đối chất. Điều thứ 436 - Trong khi tranh luận, nếu cần, chánh thẩm cho bị can hay nhân chứng xem các tang vật để họ phát biểu ý kiến. Điều thứ 437 - Tòa án có thể, hoặc tự ý, hoặc theo lời yêu cầu của công tố viện, dân sự nguyên cáo hay bị can truyền thực hiện mọi cuộc di chuyển cần thiết để phát huy sự thật. Các đương tụng và luật sư phải được mời dự kiến và tòa phải lập biên bản ghi nhận các tác vụ được thực hiện. Điều thứ 438 - Nếu theo cuộc tranh luận lời cung khai của một nhân chứng tỏ ra gian dối, chánh thẩm hoặc tự ý, hoặc theo lời yêu cầu của công tố viện hay một đương tụng, truyền ghi rõ trong bút ký phiên tòa lời cung khai này. Chánh thẩm có thể truyền nhân chứng đợi lệnh tòa để cung khai lại, nếu cần. Nếu án văn được tuyên trong cùng ngày, chánh thẩm có thể truyền công lực giữ nhân chứng ngay trong phòng xử hay ngoài phòng xử. Sau khi án văn về nội dung được tuyên, chánh thẩm truyền dẫn nhân chứng đến trước biện lý để yêu cầu mở cuộc thẩm vấn về tội làm chứng gian. Lục sự phải lập ngay biên bản ghi rõ các sự kiện và lời khai của nhân chứng cấu thành tội làm chứng gian. Biên bản có đính theo sao lục bút ký phiên tòa để cấp thời chưyển đến biện lý. PHỤ TIẾT IVTranh luậnĐiều thứ 439 - Biện lý nhân danh pháp luật, tùy nghi kết luận miệng hay nạp luận trạng viết để làm sáng tỏ công lý. Trong trường hợp có luận trạng viết, lục sự phải ghi rõ vào bút ký và chánh thẩm phải trả lời luận trạng ấy. Điều thứ 440 - Bị can các đương sự khác và luật sư của họ có thể nạp biện minh trạng. Bút lục này phải được chánh thẩm và lục sự kiến thị ngoài ra, lục sự phải ghi chú việc này vào bút ký phiên tòa. Tòa tiểu hình phải trả lời các biện minh trạng đã đệ nạp hợp lý về phải liên nhập khước biện và đới tranh với nội dung để phán xét bằng một án văn duy nhất. Án văn này phải tuyên xử trước tiên về khước biện, sau đó xét về nội dung. Điều thứ 441 - Khi cuộc thẩm vấn tại phiên tòa kết thúc, dân sự nguyên cáo trình bày thỉnh cầu, công tố viện kết luận, bị can và người đảm nhiệm hộ trách, nếu có, trình bày phương chước bào chữa. Dân sự nguyên cáo và công tố viện có thể trả lời, nhưng bị can hay luật sư của y luôn luôn được nói lời sau cùng. Điều thứ 442 - Nếu cuộc tranh luận không thể kết thúc ngay trong một phiên xử, chánh thẩm truyền đình qua một ngày khác. Các đương tụng và nhân chứng chưa cung khai phải xuất đình vào ngày ấy khỏi cần có trát đòi mới. TIẾT VÁn vănĐiều thứ 443 - Án văn được tuyên ngay trong phiên xử hay vào một ngày khác. Trong trường hợp này, chánh thẩm báo cho các đương tụng hiện diện biết ngày tòa sẽ tuyên án. Điều thứ 444 - Nếu cần, tòa tiểu hình tuyên một án tiên thẩm ủy thác thẩm phán tọa xử đồng tòa mở cuộc thẩm vấn bổ túc. Thẩm phán được ủy thác hành sử những quyền hạn ấn định nơi các điều 155 đến 159 và phải tuân theo những thể thức dự liệu nơi các điều 111 đến 114. Biện lý có thể yêu cầu thông tri hồ sơ trong bất cứ giai đoạn nào của cuộc thẩm vấn bổ túc với điều kiện phải hoàn lại hồ sơ trong hạn bốn mươi tám (48) giờ. Điều thứ 445 - Nếu xét thấy sự kiện cấu thành một khinh tội, tòa tiểu hình sẽ tuyên một hình phạt. Lâm thời tòa tiểu hình sẽ xét xử về dân tố quyền và có thể truyền kỳ nạp tạm thời tất cả hay một phần tiền bồi thường. Tòa tiểu hình cũng có thể ban cho dân sự nguyên cáo một bồi khoản tạm, nếu chưa có thể quyết định về đơn xin bồi thường theo hiện trạng hồ sơ. Bồi khoản này được thi hành tạm mặc dầu có kháng tố hay kháng cáo. Điều thứ 446 - Trong trường hợp bị can tại ngoại bị tòa tuyên án kết phạt về một khinh tội thường luật từ một năm tù giam trở lên, tòa tiểu hình có thể ra quyết định đặc biệt có viện dẫn lý do, hạ trát tống giam, hay bắt giam bị can. Trát bắt giam vẫn có hiệu lực, dù tòa tiểu hình xử việc kháng tố hay tòa thượng thẩm xử việc kháng cáo giảm hình phạt giam xuống dưới một năm. Trát tống giam vẫn giữ nguyên hiệu lực nếu do sự kháng cáo, tòa thượng thẩm giảm hình phạt giam xuống dưới một (1) năm. Tuy nhiên, tòa tiểu hình xử việc kháng tố hay tòa thượng thẩm xử việc kháng cáo, có thể thâu hồi các trát ấy bằng một quyết định đặc biệt có viện dẫn lý do. Trong mọi trường hợp, các trát nói trên vẫn giữ nguyên hiệu lực mặc dầu có thượng tố. Nếu có kháng tố án văn, theo những thể thức dự liệu nơi các điều 472 và 473, nội vụ phải đưa ra xét xử tại phiên tòa gần nhất, hay chậm nhất là trong hạn mười lăm (15) ngày kể từ khi kháng tố, bằng không, bị can đương nhiên được trả tự do. Nếu cần đình hoãn, tòa phải tuyên án có viện dẫn lý do để quyết định giữ nguyên hiệu lực hay thâu hồi trát bắt giam, sau khi công tố viện kết luận. Dù sao, bị can vẫn có quyền xin tự do tạm theo điều kiện dự liệu nơi điều 143 và 144. Điều thứ 447 - Nếu một sự kiện mặc dầu bị truy tố như khinh tội nhưng theo kết quả cuộc tranh luận xét thấy chỉ cấu thành tội vi cảnh, tòa án vẫn tuyên hình phạt và nếu cần phán quyết về dân tố quyền. Điều thứ 448 - Nếu sự kiện cấu thành một tội vi cảnh liên hệ với một khinh tội tòa án sẽ xét xử cả hai tội này tong cùng một bản án, và bị can có thể kháng cáo toàn thể bản án đó. Điều thứ 449 - Nếu bị can được hưởng trường hợp khoan miễn giải tội, tòa tiểu hình sẽ tuyên miễn nghị, và lâm thời có thể xét xử về dân tố quyền, theo thể thức ấn định tại điều 445 đoạn 2 và 3. Điều thứ 450 - Nếu một sự kiện mặc dầu bị truy tố như một khinh tội nhưng xét thấy có thể cấu thành một tội đại hình, tòa tiểu hình tuyên bố vô thẩm quyền và để công tố viện tuỳ nghi khiếu cáo. Trong trường hợp này và cùng một phán quyết, tòa tiểu hình có thể hạ trát tống giam hay trát bắt giam bị can, sau khi nghe công tố viện kết luận. Điều thứ 451 - Nếu xét thấy sự kiện bị truy tố không cấu thành một vi phạm luật hình, hay sự kiện ấy không được chứng minh, hoặc không thể qui trách bị can, tòa tiểu hình truyền tha bổng bị can. Điều thứ 452 - Bị can bị tạm giam được tha bổng miễn nghị, được hưởng án treo hay bị phạt vạ phải được trả tự do ngay sau khi tuyên án, mặc dầu có kháng cáo. Biện pháp này cũng phải được áp dụng cho bị can bị tòa tiểu hình tuyên phạt giam một thời hạn bằng hay ngắn hơn thời hạn mà y đã bị tạm giam. Trong những trường hợp nêu trên, biện pháp kiểm soát, tư pháp sẽ đương nhiên chấm dứt. Điều thứ 453 - Trong trường hợp dự liệu nơi điều 451, khi chính dân sự nguyên cáo đã phát động công tố quyền, tòa tiểu hình xét xử luôn trong cùng một án văn đơn xin bồi thường thiệt hại của người được tham bổng đối với dân sự nguyên cáo đã lạm dụng quyền đứng dân sự nguyên cáo chánh tố. Điều thứ 454 - Án văn kết phạt bị can và người đảm nhiệm hộ trách, nếu có, buộc họ phải trả cho công khố mọi khỏan án phí tụng lệ. Án văn ấn định thời gian câu thức thân thể đối với bị can. Điều khoản trên cũng được áp dụng cho trường hợp công tố quyền bị tiêu diệt do sự điều đình, như đã dự liệu nơi điều 6 đoạn 3 và trường hợp miễn nghị, trừ phi tòa tiểu hình ra quyết định đặc biệt, có viện dẫn lý do, miễn cho bị can hay người đảm nhiệm hộ trách tất cả hay một phần án phí. Dân sự nguyên cáo sẽ khỏi phải chịu án phí nếu đơn chánh tố của đương sự đã được chấp thẩm và nếu bị can bị kết phạt về một trong những thỉnh cầu của y nêu trong đơn. Điều thứ 455 - Bị can được tha bổng khỏi phải chịu án phí. Tuy nhiên, nếu bị can được tha bổng vì lúc phạm pháp bị thác loạn tinh thần, tòa có thể buộc y phải chịu tất cả hay một phần án phí. Điều thứ 456 - Dân sự nguyên cáo thật kiện hoặc ở trong trường hợp dự liệu nơi điều 405 đều phải chịu án phí. Điều thứ 457 - Trong trường hợp bị can không bị kết phạt về tất cà tội trạng mà y đã bị truy tố hoặc chỉ bị kết phạt về những tội trạng đã được cải tội danh trong khi thẩm vấn hay vào lúc tuyên án, hoặc trong trường hợp nhiều bị can được đặt ra ngoài vụ, tòa có thể, bằng một quyết định có viện dẫn lý do, miễn cho người bị kết phạt phần án phí không liên thệ trực tiếp tới tội trạng mà y bị kết phạt. Tòa sẽ tự ấn định tổng số lệ phí mà người bị kết phạt được giải trừ lệ phí này, tùy trường hợp, sẽ do ngân khố hoặc dân sự nguyên cáo gánh chịu. Điều thứ 458 - Án văn quyết định việc thanh toán các án phí. Trong trường hợp án văn không có quyết định về việc quân phân án phí như đề cập tại các điều 454 và kế tiếp hoặc trong trường hợp có sự khó khăn nhân khi chấp hành án văn liên quan đến án phí, tòa đã xét xử nội dung sẽ thụ lý lời thỉnh cầu của mọi người quan thiết theo các thể thức dự liệu để thanh quyết các đới tranh nhân khi chấp hành án văn. Điều thứ 459 - Bị can, dân sự nguyên cáo hay người đảm nhiệm hộ trách có thể xin tòa hoàn lại các đồ vật bị sai áp. Tòa có thể đương nhiên ra lệnh hoàn lại các đồ vật ấy. Điều thứ 460 - Ngoài bị can, dân sự nguyên cáo hay người đảm nhiệm hộ trách, người nào tự cho mình có quyền lợi đối với đồ vật bị sai áp cũng có thể xin tòa hoàn lại. Y chỉ được thông tri những biên bản liên quan đến việc sai áp các đồ vật mà thôi. Do một án văn riêng biệt, tòa sẽ quyết định sau khi nghe các đương sự trình bày lý lẽ. Điều thứ 461 - Nếu chấp nhận hoàn trả các đồ vật bị sai áp, tòa có thể cho thi hành mọi biện pháp cần thiết để bảo đảm việc xuất trình các đồ vật ấy nếu cần, cho đến khi nội dung vụ việc được chung quyết. Điều thứ 462 - Nếu xét thấy các đồ vật bị sai áp cần ích cho việc phát huy sự thật hay sẽ có thể bị truyền tịch thu tòa sẽ hoãn quyết định về khoản này cho đến khi có quyết định về nội dung vụ kiện. Án văn truyền đình hoãn trả tang vật không thể bị thượng cầu. Điều thứ 463 - Nguyên đơn xin hoàn trả đồ vật bị sai áp có thể kháng cáo án văn bác đơn của y. Bị can, người đảm nhiệm hộ trách hay dân sự nguyên cáo có thể kháng cáo án văn chấp nhận hoàn trả đồ vật bị sai áp, nếu án văn này gây thiệt hại cho họ. Công tố viện cũng có quyền này. Tòa thượng thẩm chỉ có thể được thụ lý sau khi tòa sơ thẩm đã xét xử về nội dung vụ kiện. Điều thứ 464 - Tòa đã xét xử nội dung vụ kiện vẫn có thẩm quyền truyền trao trả tang vật bị sai áp, nếu án văn của tòa ấy không bị thượng cầu. Trong trường hợp trên, tòa sẽ thụ lý đơn xin của mọi người hữu quyền hoặc của công tố viện và án văn có thể bị kháng cáo chiếu theo điều 463. Điều thứ 465 - Tòa thượng thẩm xét về nội dung vụ kiện có thẩm quyền để phán quyết về đồ vật bị sai áp theo thể thức dự liệu nơi điều 459 đến 462. Sau khi chung quyết nội dung vụ kiện, tòa thượng thẩm vẫn có thẩm quyền để truyền trả đồ vật bị sai áp theo thể thức dự liệu nơi điều 464. Điều thứ 466 - Mỗi án văn phải có phần lý do và phần chủ văn. Phần lý do là căn bản của án văn. Phần chủ văn phải nêu những tội trạng mà đương sự đã bị xử phạt hay buộc phải chịu trách nhiệm, hình phạt, điều luật áp dụng và các khoản bồi thường dân sự. Án văn do chánh thẩm tuyên đọc. Điều thứ 467 - Nguyên bản án văn có nhật kỳ phải nêu danh tánh chánh thẩm phiên tòavà ghi nhận sự hiện diện của công tố viện. Sau khi thẩm phán tọa xử và lục sự ký tên, nguyên bản án văn được ký nạp tại phòng lục sự chậm nhất là mười lăm (15) ngày kể từ ngày tuyên án. Sự ký nạp phải được ghi vào một sổ riêng lưu trữ tại phòng lục sự. TIẾT VIÁn khuyết tịch và sự kháng tốPHỤ TIẾT IÁn văn khuyết tịchĐiều thứ 468 - Trừ trường hợp dự liệu nơi các điều 395, 396, 398 và 404, người được trát đòi hợp lệ mà không xuất đình vào ngày giờ ấn định nơi trát đòi, sẽ bị xử khuyết tịch như đã qui định nơi điều 397. Điều thứ 469 - Án văn khuyết tịch sẽ được tống đạt theo thể thức dự liệu nơi điều 527. PHỤ TIẾT IISự kháng tốĐiều thứ 470 - Toàn bộ án văn khuyết tịch sẽ mất hết hiệu lực nếu bị can kháng tố. Tuy nhiên, bị can có thể giới hạn sự kháng tố vào những khoản tuyên xử về quyền lợi dân sự. Điều thứ 471 - Phòng lục sự sẽ thông báo sự kháng tố cho công tố viện để công tố viện đăng đường lại vụ án và cho đòi bị can cùng dân sự nguyên cáo ra trước phiên xử. Trong trường hợp sự kháng tố chỉ giới hạn vào những khoản tuyên xử về quyền lợi dân sự, bị can phải thông báo trực tiếp cho dân sự nguyên cáo. Điều thứ 472 - Nếu án văn được tống đạt đến tận tay bị can, sự kháng tố phải được thực hiện trong thời hạn như sau kể từt ngày tống đạt: - Mười (10) ngày tròn đối với bị can cư ngụ tại Việt Nam; - Hai (2) tháng đối với bị can cư ngụ ngoài lãnh thổ Việt Nam. Điều thứ 473 - Nếu án văn không được tống đạt đến tận tay bị can, thời hạn kháng tố cũng được ấn định như trên, nhưng khởi lưu kể từ ngày tống đạt án văn tại cư sở bị can, tại tòa hành chánh đô, thị, tỉnh, trụ sở xã hay tại biện lý cuộc. Điều thứ 474 - Người đảm nhiệm hộ trách và dân sự nguyên cáo có thể kháng tố án văn khuyết tịch trong thời hạn ấn định nơi điều 472; thời hạn này khởi lưu kể từ ngày tống đạt án văn, bất kể thể thức tống đạt nào. PHỤ TIẾT IIISự tái khiếmĐiều thứ 475 - Sự kháng tố không thể được chấp thẩm nếu người kháng tố không xuất đình vào ngày giờ ấn định trong trát đòi để xét xử sự kháng tố. Điều thứ 476 - Trong mọi trường hợp, sở phi về việc tống đạt án văn khuyết tịch và về sự kháng tố có thể do người kháng tố gánh chịu. CHƯƠNG THỨ IITòa thượng thẩm xử việc kháng cáo tiểu hình
TIẾT IHành sử quyền kháng cáoĐiều thứ 477 - Án văn xử việc tiểu hình có thể bị những người kể sau đây kháng cáo để được phúc xử trước tòa thượng thẩm; - Bị can; - Người đảm nhiệm hộ trách; - Dân sự nguyên cáo, chỉ riêng đối với quyền lợi dân sự mà thôi; - Biện lý; - Các công sở trong trường hợp cơ quan này hành sử công tố quyền do luật định; - Chưởng lý tòa thượng thẩm. Điều thứ 478 - Trừ trường hợp dự liệu nơi điều 484, sự kháng cáo phải được thực hiện trong thời hạn mười (10) ngày kể từ ngày tuyên án đương tịch. Tuy nhiên, thời hạn kháng cáo chỉ khởi lưu kể từ ngầy tống đạt án văn bất kể thể thức tống đạt nào; - Đối với đương sự, sau cuộc tranh luận đối tịch, đã không hiện diện hay không được đại diện vào ngày tuyên án, nhưng với điều kiện là chính đương sự hay người đại diện của y đã không được thông báo ngày tuyên án; - Đối với bị can xin được xử ngoài sự hiện diện của y, trong những điều kiện dự liệu nơi điều 396 đoạn 1; - Đối với bị can không xuất đình mặc dầu có trát đòi hợp lệ, như đã dự liệu nơi điều 396 đoạn cuối. Thời hạn kháng cáo trên đây cũng được áp dụng đối với trường hợp dự liệu nơi điều 395. Điều thứ 479 - Nếu án văn được tuyên xử khuyết tịch hay tái khiếm, thời hạn kháng cáo chỉ khởi lưu kể từ ngày tống đạt án văn, bất kể thể thức tống đạt nào. Điều thứ 480 - Nếu một đương sự kháng cáo trong thời hạn nói trên, các đương sự khác được thêm một thời hạn, năm (5) ngày tròn để kháng cáo. Điều thứ 481 - Việc kháng cáo án văn xét về đơn xin tại ngoại chiếu điều 143, 144 cũng như về đơn xin thâu hồi hoặc sửa đổi biện pháp kiểm soát tư pháp phải được thực hiện trong thời hạn hai mươi bốn (24) giờ kể từ lúc tuyên án. Bị can bị tạm giam phải được giữ lại cho đến khi xét xử sự kháng cáo của biện lý, và trong mọi trường hợp cho đến khi hết hạn kháng cáo của biện lý trừ trường hợp biện lý thỏa thuận phòng thích ngay bị can. Mặc dù có án văn thâu hồi hoặc sửa đổi một quyết định kiểm soát tư pháp đang áp dụng, bị can vẫn phải tuân hành các biện pháp kiểm soát tư pháp đang áp dụng này cho tới khi xét xử sự kháng cáo của biện lý, và trong mọi trường hợp, cho tới khi hết hạn kháng cáo của biện lý, trừ phi án văn thâu hồi hoặc sửa đổi được tuyên đúng theo kết luận của biện lý hoặc án văn được thẩm phán này thuận cho thi hành ngay. Điều thứ 482 - Sự kháng cáo phải khai tại phòng lục sự tòa án đã tuyên bản án bị kháng. Tờ khai kháng cáo phải được ghi vào quyển sổ kháng cáo hình sự và phải được lục sự cùng nguyên kháng hay người được ủy nhiệm đặc định ký tên. Trong trường hợp cô ủy nhiệm, giấy ủy nhiệm phải được đính kèm vào chứng thư kháng cáo do lục sự lập. Nếu nguyên kháng không biết ký hay không thể ký tên, lục sự phải ghi rõ điểm này. Mọi người đều có quyền xin cấp bản sao chứng thư kháng cáo. Điều thứ 483 - Nguyên kháng đang bị tạm giam cũng có thể hành sử quyền kháng cáo bằng cách nạp đơn cho quản đốc trung tâm cải huấn và viên chức này phải cấp cho y biên nhận. Quản đốc trung tâm cải huấn chứng nhận trên đơn kháng cáo ngày giờ đạp đơn này, sau đó, chuyển ngay đến phòng sự để chuyển tả vào sổ kháng cáo, rồi đính kèm vào chứng thư kháng cáo do sự tập. Điều thứ 484 - Chưởng lý kháng cáo bằng cách thông báo sự kháng cáo cho bị can hoặc người đảm nhiệm hộ trách trong thời hạn hai (2) tháng kể từ ngày tuyên án. Điều thứ 485 - Trong thời hạn kháng cáo và trong thời gian xét xử vụ kháng cáo, việc thi hành án văn bị đình hoãn, ngoại trừ những trường hợp dự liệu nơi các điều 445 khoản 2 và 3, điều 452 và 670. Điều thứ 486 - Sự kháng cáo án tiên thẩm xét xử các đới tranh và khước biện, kể cà khước biện về thẩm quyền, chỉ có thể được chấp thẩm cùng một lượt với sự kháng cáo án văn xét xử về nội dung. Điều thứ 487 - Tòa thượng thẩm được phó giữ quyền phúc thẩm trong giới hạn chứng thư kháng cáo và tùy theo tư cách của nguyên kháng nói tại điều 492. TIẾT IIThành phầnĐiều thứ 488 - Phòng kháng cáo tiểu hình gồm có một (1) chánh thẩm và hai (2) hội thẩm; chánh thẩm có thể do chánh án phòng hay hội thẩm đảm trách. Chưởng lý, phó chưởng lý hay thẩm lý ngồi ghế công tố viện; lục sự tòa thượng thẩm giữ bút lục. Điều thứ 489 - Cuối mỗi năm, chánh nhất tòa thượng thẩm, sau khi hội ý với chưởng lý, ấn định các phiên xử tiểu hình cho năm tới. Nếu cần chánh nhất với sự thỏa hiệp của chưởng lý có thể sửa đổi các phiên xử trong năm. TIẾT IIIThủ tụcĐiều thứ 490 - Những qui tắc thủ tục trước tòa sơ thẩm tiểu hình cũng được áp dụng trước tòa thượng thẩm; ngoài ra còn phải tôn trọng những điều khoản sau: - Phòng kháng cáo tiểu hình tòa thượng thẩm nhóm họp tại trụ sở của cơ quan tài phán này, trừ những trường hợp đặc biệt do chánh nhất và chưởng lý thỏa hiệp định khác; - Vụ án được phúc xử sau khi chánh thẩm hay một hội thẩm thuyết trình và bị can được nghe cung. - Các nhân chứng nào không do chưởng lý đòi đến chỉ có thể được khai trước tòa nếu chánh thẩm chấp thuận, sau khi hỏi ý kiến chưởng lý; - Các đương sự được trình bày trước tòa theo thứ tự sau đây: nguyên kháng, bị kháng, nếu có nhiều nguyên kháng hay bị kháng, họ sẽ cung khai theo thứ tự do chánh thẩm ấn định; - Bị can hay luật sư của bị can được nói sau cùng. Điều thứ 491 - Nếu xét thấy sự kháng cáo quá hạn hay không hợp thức, tòa thượng thẩm tuyên sự kháng cáo bất khả chuẩn chấp. Nếu xét thấy sự kháng cáo hợp lệ về hình thức, nhưng vô căn cứ về nội dung, tòa thượng thẩm chuẩn y án văn bị kháng cáo. Trong hai trường hợp trên, tòa thượng thẩm buộc nguyên kháng phải chịu án phí; nếu nguyên kháng là công tố viện, án phí sẽ do công khố đài thọ. Điều thứ 492 - Nếu công tố viện kháng cáo, tòa thượng thẩm có thể hoặc chuẩn y án văn sơ thẩm, hoặc sửa đổi tất cả hay một phần án ấy, bất kể là có lợi hay không cho bị can. Nếu chỉ có bị can hay người đảm nhiệm hộ trách kháng cáo, phúc quyết không thể làm cho nguyên kháng thua thiệt hơn. Nếu chỉ có dân sự nguyên cáo kháng cáo, tòa không thể phúc xử một cách bất lợi cho dân sự nguyên cáo. Trước tòa thượng thẩm, dân sự nguyên cáo không thể trình bày thỉnh cầu mới. Tuy nhiên, dân sự nguyên cáo có thể xin thêm số tiền bồi thường về những thiệt hại đã gia tăng từ ngày có án sơ thẩm. Điều thứ 493 - Nếu xét thấy sự kiện bị truy tố hoặc không cấu thành một trọng tội, một khinh tội hay một tội vi cảnh, hoặc không thể chứng minh được hay nếu xét thấy không thể qui trách bị can, tòa cải sửa án văn sơ thẩm và truyền tha bổng bị can. Trong trường hợp này, nếu bị can muốn đòi bồi thường thiệt hại vi lạm tố theo điều 453 thì phải trình bày thẳng thỉnh cầu trước tòa thượng thẩm. Điều thứ 494 - Nếu án văn sơ thẩm bị cải sửa vì bị can được hưởng trường hợp khoan miễn giải tội, tòa sẽ áp dụng điều 449. Điều thứ 495 - Nếu án văn sơ thẩm bị tiêu hủy vì sự kiện bị truy tố chỉ cấu thành một tội vi cảnh, tòa sẽ tuyên hình phạt và lâm thời, xét xử về dân tố quyền. Điều thứ 496 - Nếu án văn sơ thẩm bị tiêu hủy vì sự kiện bị truy tố có thể cấu thành một trọng tội, tòa thượng thẩm tuyên tố vô thẩm quyền, và chuyển hoàn hồ sơ để công tố viện tùy nghi khiếu cáo. Trong trường hợp này sau khi nghe công tố viện, tòa có thể, ngay trong phúc quyết, hạ trat tống giam bắt giam bị can. Điều thứ 497 - Nếu án văn sơ thẩm bị tiêu hủy vì lẽ vi phạm những thể thức luật định mà hậu quả là sự vô hiệu của thủ tục, tòa thượng thẩm sẽ di thẩm và xét xử luôn về nội dung. Điều khoản này cũng áp dụng trong trường hợp án văn sơ thẩm đã bỏ xót và không thể bổ khuyết được những thể thức luật định nói trên.
|
< Prev | Next > |
---|