Chim xa rừng còn thương cây nhớ cội Việt Cộng về thành làm tội dân ta. Năm đồng đổi lấy một xu Thằng khôn đi học, thằng ngu làm thầy Có miệng không nói lại câm Hai hàng nước mắt chan dầm như mưa. Từ khi ta có Bác Hồ Nhân dân chẳng được ăn no ngày nào Lương chồng, lương vợ, lương con Đi ba buổi chợ chỉ còn lương tâm Lương tâm đem chặt ra hầm Với rau muống luộc khen thầm là ngon. Anh Đồng, anh Duẩn, anh Chinh Ba anh có biết dân tình cho không ? Rau muống nửa bó một đồng Con ăn bố nhịn, đau lòng thằng dân. Một năm hai thước vải thô Nếu đem may áo cụ Hồ ló ra May áo thì hở lá đa Chị em thiếu vải hóa ra lõa lồ Vội đem cất ảnh bác Hồ Sợ rằng bác thấy tô hô bác thèm Có áo mà chẳng có quần Lấy gì hạnh phúc hỡi dân cụ Hồ? Có đói mà chẳng có no Lấy gì độc lập, tự do hỡi người? Bác Hồ chết phải giờ trùng Nên bầy con cháu dở khùng dở điên Thằng tỉnh thì đã vượt biên Những đứa ở lại chẳng điên cũng khùng. Nhà ai giàu bằng nhà cán bộ ? Hộ nào sang bằng hộ đảng viên ? Dân tình thất đảo bát điên Đảng viên mặc sức vung tiền vui chơi. Mỗi người làm viêc bằng hai Để cho cán bộ mua đài (radio), mua xe Mỗi người làm viêc bằng ba Để cho cán bô xây nhà, xây sân... Ai về qua tỉnh Nam Hà Xem lũ đầy tớ xây nhà bê tông. Tớ ơi, mày có biết không ? Chúng ông làm chủ mà không bằng mày ! Phong lan, phong chức, phong bì Trong ba thứ ấy, thứ gì quý hơn ? Phong lan ngắm mãi cũng buồn Phong chức thì phải cúi luồn vào ra Chỉ còn cái phong thứ ba Mở ra thơm nức, cả nhà cùng vui.. Thanh “cha”, thanh mẹ, thanh gì ? Hễ có phong bì thì nó “thanh kiu” (thank you) Đảng ta là đảng thần tiên Đa lô thì được, đa nguyên thì đừng. Ngày đi, đảng gọi “Việt gian” Ngày về thì đảng chuyển sang “Việt kiều” Chưa đi : phản động trăm chiều Đi rồi : thành khúc ruột yêu ngàn trùng. Chiều chiều trên bến Ninh Kiều Dưới chân tượng bác, đĩ nhiều hơn dân ! Trăm năm bia đá cũng mòn Bia chai cũng vỡ, chỉ còn bia ôm. Thày giáo lãnh lương ba đồng Làm sao sống nổi mà không đi thồ Nhiều thày phải đạp xích lô Làm sao xây dựng tiền đồ học sinh. Cô giáo phải bán bia ôm Ôm phải học trò, ăn nói sao đây ? Tìm em như thể tìm chim Chim bay biển Bắc, anh tìm biển Đông Tìm chi cho phải mất công Đài Loan, Hàn Quốc em dông mất rồi. Trách ai sinh thứ họ Hồ Để cho cả nước như đồ vất đi ! Bác Hồ đại trí, đại hiền Chơi Minh Khai chán, gá liền Hồng Phong Minh Khai phận gái chữ tòng Bác Hồ sái nhất, Hồng Phong sái nhì. Ngày xưa giặc Pháp mộ phu Ngày nay đảng bán dân ngu lấy tiền Đảng ta là đảng cầm quyền Đảng bán ruộng đất lấy tiền đảng tiêu. Dịch heo nối tiếp dịch gà Bao giờ dịch đảng cho bà con vui. Bao giờ Hồ cạn, Đồng khô Chinh rơi, Giáp rách, cơ đồ mới yên. Tiên sư Cộng sản Việt Nam Cuối đời bán cả giang san nước nhà ! |