Điểm Báo Pháp Quốc Ngày 12 Tháng 10 Năm 2011 |
Tác Giả: Thụy My |
Thứ Tư, 12 Tháng 10 Năm 2011 09:31 |
Cải tổ dân chủ mạnh bạo bất ngờ tại Miến Điện
Nhật báo La Croix chú ý đến sự kiện Miến Điện sắp trả tự do cho trên sáu ngàn tù nhân, sau khi đã có một loạt cử chỉ cởi mở. Theo tờ báo, những tiến bộ nhanh chóng trên đã làm kinh ngạc giới quan sát, và khiến phương Tây sắp tới cần phải chỉnh đốn lại quan hệ với quốc gia lâu nay có tiếng là độc tài này. Bài báo mở đầu bằng câu nói bày tỏ sự xúc động của người thân ông Zarganar khi biết ông được trả tự do. Nghệ sĩ Miến Điện này đã bị tù từ năm 2008, với bản án 35 năm tù giam vì « chỉ trích chế độ và nói chuyện với báo chí nước ngoài ». Việc thả tù chính trị đã được Hoa Kỳ, Liên hiệp châu Âu, Liên Hiệp Quốc và phe đối lập Miến Điện đòi hỏi từ nhiều năm qua, đặc biệt là từ tháng 11 năm ngoái, như bằng chứng cho lời hứa cải cách của tân chính phủ. Ngay trong ngôn từ cũng thế, vì các lãnh đạo chính trị đã sử dụng đến từ « tù nhân lương tâm ». Như vậy họ đã nhìn nhận là có các tù nhân chính trị, trong khi trước đây vẫn phủ nhận. Sau khi tướng Than Shwe cầm quyền từ năm 1962 về hưu, cựu tướng lãnh Thein Sein lên làm tổng thống từ tháng Ba, đã cố chứng tỏ các nỗ lực cải cách sâu sắc. Ông đã nối lại đối thoại với nhà đối lập Aung San Suu Kyi, người đã bị ngồi tù và quản thúc suốt 15 năm. Cuối tháng Chín, ông Thein Sein tuyên bố ngưng dự án xây đập thủy điện do Trung Quốc tài trợ để « tôn trọng ý nguyện của dân chúng ». Bên cạnh đó, ông còn cho thành lập Ủy ban quốc gia về nhân quyền. Các hành động cởi mở trên đã gây kinh ngạc cho tất cả mọi người, từ các nhà ngoại giao, những nhà đối lập trong nước cho đến các nhà ly khai đang lưu vong. Vẫn khó thể nói rằng Miến Điện đang hướng về một sự bình thường hóa về mặt chính trị và xã hội, nhưng những thay đổi đã ở mức chưa từng thấy kể từ hai chục năm qua. Đất nước này rõ ràng đang ở vào thời kỳ quá độ. Một thế hệ tướng lãnh và sĩ quan mới lên nắm quyền, đã thấy được rằng tương lai của đất nước sẽ đổi khác nếu hòa hợp được với các quốc gia trên thế giới. Trước hết là với các nước láng giềng châu Á, rồi đến Hoa Kỳ và châu Âu. Năm 2009, công tố viên người Canada đã nhanh chóng từ nhiệm, sau khi công khai những bất đồng với đồng nghiệp người Cam Bốt Chea Leang về việc tiến hành thêm các cuộc điều tra mới. Năm 2010, thẩm phán người Pháp Marcel Lemonde cũng đã rời tòa án này, do người đồng sự Cam Bốt từ chối ký lệnh triệu tập sáu cán bộ cao cấp, trong đó có hai bộ trưởng, ra tòa để làm nhân chứng. Trường hợp thẩm phán Siegfried Blunk trên đây là vì bị tổ chức Human Rights Watch cáo giác là đã nhượng bộ chính quyền, muốn xếp lại hai hồ sơ liên quan đến năm cựu quan chức Khmer Đỏ. Hồi cuối năm ngoái, luật sư người Anh Richard Rogers đã phải từ chối làm việc và tố cáo « sự can thiệp của chính quyền là mối đe dọa lớn nhất đè nặng lên tính độc lập của tòa án ». Giám đốc khu vực châu Á của Human Rights Watch chỉ trích Thủ tướng Hun Sen, vốn là sĩ quan Khmer Đỏ trước đây, là cứ « khăng khăng duy trì việc kiểm soát các tiến trình tư pháp ». Thậm chí phát ngôn viên của ông Hun Sen còn đề nghị các thẩm phán ngoại quốc cứ việc xách va-li về nước nếu không hài lòng về các diễn tiến, mà theo Le Figaro, đúng ra phải hiểu là, về vai trò bù nhìn của họ. Hun Sen đã quyết định, các cán bộ trung cấp nay đang làm việc trong quân đội và bộ máy chính phủ sẽ không bị xét xử, vì theo ông, điều này sẽ gây ra nội chiến. Điều này không phải là không có lý, vì trong hai thập kỷ gần đây, các ngân hàng đã đua nhau tham gia các hoạt động tài chính đem lại nhiều lợi nhuận, nhưng rủi ro cũng to lớn không kém. Cho đến khi bong bóng tài chính bùng nổ vào năm 2008, thì từ Hoa Kỳ cho đến châu Âu, tiền thuế của dân đã bị dùng để cứu vãn các ngân hàng khỏi bị sụp đổ. Một khi trận bão đã đi qua, thì ngân hàng lại vội vã trả các món tín dụng hỗ trợ để lại được tự do như trước, nhất là để trả những khoản lương khổng lồ cho ban lãnh đạo, khiến người ta có cảm giác là mèo lại hoàn mèo. Nhà băng dùng tiền tiết kiệm của những người chưa cần đến để cho những người cần kinh doanh vay. Nhưng vai trò truyền thống này đã bị nhiều ngân hàng coi nhẹ, để lao vào cuộc đua các sản phẩm tài chính nhằm thu lợi cho chính mình, thay vì phục vụ khách hàng. Theo tờ báo, cần tách rời hẳn hoạt động ngân hàng thương mại phục vụ khách với ngân hàng đầu cơ tài chính. Đây là quy định đã được áp dụng ở Mỹ ngay sau cuộc khủng hoảng 1929, nhưng dần dần bị gỡ bỏ vào thập niên 80 và 90 dưới áp lực của giới ngân hàng. La Croix cho rằng, thời điểm hiện nay chính là lúc để tái lập. Đặc biệt là ở châu Âu, 70% nguồn tài chính cho công ty xí nghiệp đến từ ngân hàng, và riêng ở Pháp, khu vực ngân hàng đứng thứ ba trong việc thu dụng nhân công. Qua phim này, diễn viên nam chính Jean Dujardin đã xuất sắc đoạt giải diễn xuất của Liên hoan điện ảnh Cannes. La Croix đề cập đến sự phối hợp hết sức ăn ý với nữ diễn viên Bérénice Béjo, còn Libération ca ngợi diễn xuẩt của chú chó Huggy xinh xắn trong phim. Le Figaro cho biết thêm, đạo diễn Michel Hazanavicius, người đã thực hiện loạt phim điệp viên nổi tiếng OSS117, đã cho quay Người nghệ sĩ tại các phim trường huyền thoại của Hollywood chỉ trong vòng 35 ngày. Bộ phim xuất hiện tại Cannes như một vật thể ngoài hành tinh sang trọng, và sau khi đoạt thêm giải Quả cầu vàng, nhà đạo diễn có thể mơ đến giải Oscar, tuy con đường trước mặt hãy còn xa. Nhật báo cánh hữu Le Figaro chạy tựa « Khoảng cách được rút ngắn trong các cuộc thăm dò – Aubry và Hollande đối địch ». Tờ báo đặt câu hỏi, nếu phe tả cứng rắn thắng thì phe tả ôn hòa sẽ ra sao, và ngược lại. Theo Le Figaro, dù sao đi nữa cánh tả cũng khó thể khẳng định sự thống nhất trong nội bộ. Nhật báo cánh tả dành 6 trang báo để điểm qua những khác biệt trong chủ trương của hai ứng viên, bình luận của các nhà phân tích, và cho rằng cuộc tranh đua sẽ rất quyết liệt. Theo tờ báo thì rất cần hỗ trợ cho lãnh vực ngân hàng hiện đang gặp khó khăn từ cuộc khủng hoảng Hy Lạp, vì vai trò của ngân hàng trong nền kinh tế. Còn nhật báo kinh tế Les Echos chú ý đến vấn đề « Thuế đánh trên những người thu nhập cao tăng nặng », khi Thủ tướng Pháp đã đồng ý tăng mức thuế đối với người có thu nhập trên 500.000 euro một năm từ 3% lên 4%. |