Home Đời Sống Tôn Giáo Trước áp lực mạnh mẽ của Hà Nội: Vatican đã phải đưa Đức TGM Ngô Quang Kiệt ra khỏi Hà Nội

Trước áp lực mạnh mẽ của Hà Nội: Vatican đã phải đưa Đức TGM Ngô Quang Kiệt ra khỏi Hà Nội PDF Print E-mail
Tác Giả: Saigon Echo sưu tầm   
Thứ Tư, 03 Tháng 3 Năm 2010 20:55

Bình Luận của Saigon Echo: Đây là một sự thất vọng ê chề cho những người quốc gia chống Cộng.

 
Vì sợ hãi Satan, Vatican đã làm cho người khỏe thành bệnh
Sau suốt 2 năm trời giằng co và thương lượng, cuối cùng thì Vatican đã chùn bước, thua cuộc và quyết định đưa Đức TGM Ngô Quang Kiệt ra khỏi Hà Nội, đúng như yêu sách được công bố công khai của CSVN. Người ta còn nhớ là mối giao hảo giữa CSVN và Đức TGM Hà Nội đã trở nên căng thằng khi ngài gây nên phong trào cầu nguyện đòi lại những khu đất đã bị CSVN cưỡng đoạt phi pháp.

Đảng CSVN nhận thấy để một vị Giám Mục lãnh đạo Thủ Đô Hà Nội như vậy là không xong, nên đã tuyên bố sẽ làm mọi cách để đuổi TGM Kiệt ra khỏi thủ đô. Từ ngày đó người ta thấy CSVN một mặt tăng gia cường độ đánh phá đạo Công Giáo, thậm chí cả việc triệt hạ Thánh Giá từ núi rừng Đồng Chiêm xuống để cảnh cáo; và một mặt mở chiến dịch khủng bố Hội Đồng Giám Mục VN và mua chuộc sự im lặng của Hội Đồng này.

Với chế độ độc đảng hà khắc và vô thần, CSVN lúc nào cũng coi các tôn giáo chỉ là công cụ để chúng sai khiến và phải triệt để tuân hành đường lối "XIN-CHO". Kể từ ngày cưỡng chiếm xong miền Nam đến nay, việc bổ nhiệm các Giám Mục của Vatican đều phải được phép của Đảng. Và hậu quả là Tiếng Nói Công Lý và Sự Thật của Đức TGM Ngô Quang Kiệt đã trở thành cô đơn nơi chính Thượng Cấp và Đồng Môn của ngài. Ai bảo Vatican là mạnh mẽ không biết khiếp nhược trước mưu chước của Satan?

Các cuộc đốt nến tại Toà Khâm Sứ và Thái Hà đang trên đà mạnh mẽ, sáng rực như một đám cháy rừng nhằm thiêu đốt chế độ CSVN thì Vatican đột nhiên gửi một văn thư cho Đức TGM Ngô Quang Kiệt yêu cầu ngưng lại. Sự can thiệp của Vatican có tác dụng như một vòi nước lạnh dập tắt đám cháy vừa nhen nhúm. 

Nay, sự ra đi của Đức TGM Ngô Quang Kiệt lấy cớ là "đi chữa bệnh" mà phải "chữa ở Rôma mới có bác sĩ giỏi" thì quả thực đây là một sự thất vọng ê chề cho những người quốc gia chống Cộng, lúc nào cũng tin tưởng rằng Vatican là thành trì chống Cộng kiên cố và duy nhất còn lại trên trái đất này.

Hãy cứ nhìn cung cách của Vatican hy sinh chức sắc của mình như vứt bỏ một "con tốt thí" qua bản tin của VietCatholic sau đây thì sẽ rõ:

Ngày mai thứ Năm 4/03/2010, Đức TGM Hà Nội sẽ lên đường sang Roma chữa bệnh và dưỡng sức

 VietCatholic News (03 Mar 2010 13:32)

HÀ NỘI - Vào lúc 20h00 ngày 4/3/2010 giờ Hà Nội, Đức TGM Ngô Quang Kiệt sẽ lên máy bay tại phi trường Nội Bài để lên đường đi Roma chữa bệnh và dưỡng sức. Chuyến đi xa của Ngài dự trù sẽ kéo dài trong thời gian 2 tháng.

Các chuyến đi của Đức Tổng ra nước ngoài có thể nói rất nhiều, nhưng chắc chưa có chuyến đi nào được mọi người quan tâm như chuyến đi này.

Trong mấy ngày qua các linh mục thuộc TGP Hà Nội cũng đã loan báo rõ ràng về mục đích chuyến đi của Đức TGM Hà Nội cho giáo dân các giáo xứ biết rõ là chiều ngày thứ Năm này Đức Tổng sẽ lên đường đi Roma chữa bệnh để tránh có dư luận xuyên tạc về chuyến đi lần này của Ngài.

Khi được tin như vậy, nhiều đoàn thể và giáo dân thuộc các giáo xứ tại Hà Nội đã cố gắng muốn biết thời gian chắc chắn giờ bay và dự định tổ chức một cuộc tiễn chân thật đặc sắc như một biểu lộ lòng qúi mến sâu xa và muốn chứng tỏ sự ủng hộ nhiệt tâm đối với Đức Tổng mà họ hằng yêu mến và kính trọng. Hàng ngàn người đã ngỏ ý muốn cùng tiễn Đức Tổng tại sân bay, nhưng chính Đức Tổng đã ngỏ ý và động viên các linh mục và giáo dân rằng vì những lí do tế nhị không nên làm như vậy. Giáo dân đã hiểu được ý của Ngài nên đã bỏ ý định cuộc tiễn đưa long trọng tại sân bay.

Ngày hôm qua và hôm nay đã có rất nhiều đoàn từ các giáo xứ về Tòa TGM Hà Nội chào thăm và chúc mừng Bổn mạng sớm Đức Tổng, và chúc ngài lên đường bình an để mau chóng trở về mạnh khỏe hoàn toàn.

Nhất là vào buổi chiều thứ Tư hôm nay tại Tòa TGM Hà Nội, nhiều đoàn người vào ra, gặp gỡ Đức Tổng nói lời chào tạm biệt. Họ bịn rịn không muốn ra về và lại nuối tiếc việc Đức Tổng sắp lên đường đi trị bệnh, nhưng Ngài thoải mái và rất vui vẻ. Những người được dịp tiếp truyện với Ngài đều có nhận xét là hôm nay Đức Tổng nhẹ nhàng, hiền hậu và chân thành như một người cha, tiếng Ngài nhỏ nhẹ, rõ ràng và âm vang.

Khi có dịp tâm sự với các linh mục và giáo dân Hà Nội tới chào mừng và tiễn đưa, Đức TGM Hà Nội cho biết rằng Ngài cám đội ơn Chúa dồi dào đã tuôn đổ xuống Tổng Giáo phận và Giáo hội Việt Nam, ngay cả khi những sóng gió, những cơn nguy khốn, nhưng Chúa sẽ có cách của Ngài và Chúa sẽ là sức mạnh của chúng ta.

Trong tất cả những biến cố dồn dập xẩy ra từ cuối năm 2007 đến nay, hầu như mọi người Công giáo khắp nơi đều nhận chân ra rằng nơi vị mục tử của Giáo phận Hà Nội chúng ta cảm nhận được một tình thương chân tình của Ngài với giáo dân và một niềm tín thác sâu xa vào ơn quan phòng của Thiên Chúa. Ngài đã thực hiện vai trò một chủ chăn với tinh thần khiêm cung nhưng rất mực chính đại, phục vụ quên mình, dù đôi khi biết rằng sẽ ảnh hưởng tới sự an ninh của cá nhân Ngài. Một chủ chăn luôn đi tìm sự thật, công lý và an bình cho đoàn chiên mà Chúa đã trao phó cho Ngài. Đó là chân dung của Đức Tổng Giám mục Giuse Ngô Quang Kiệt trong lòng giáo dân.

Hôm 1-3-2010, khi Đức Tổng gặp các Giám mục Miền Bắc và Miền Trung tại nguyện đường Sainte Marie của Dòng Phaolô tại Hà Nội nhân dịp 50 tái lập Nhà Dòng tại Hà Nội, các Giám mục đã ngỏ ý muốn tiễn đưa Đức Tổng tại sân bay, nhưng Đức Tổng đã ngỏ ý cám ơn và chối khéo là không cần thiết như vậy.

Tuy nhiên vào trưa ngày thứ Năm 4.3 tất cả các Đức Giám mục của giáo tỉnh Hà nội sẽ về Tòa TGM Hà Nội dùng cơm với Đức Tổng, tất cả các linh mục thuộc TGP Hà Nội cũng sẽ về chào ngài và tiễn ngài lên đường bình an.

Một số người vẫn còn có thắc mắc trong đầu về chuyến đi xa lần này của Đức Tổng, thế nhưng qua những cuộc tiếp xúc thân tình với những người thân tín thì tậm tình của Đức Tổng càng bình an và vô ưu vô lo, Ngài trấn an rằng: “sang đó có bác sĩ riêng của Tòa Thánh lo chữa trị, có thể khoảng 2 tháng hay hơn sẽ về Hà Nội”. Dĩ nhiên Tòa Thánh cũng đã dự liệu việc nhiều người lo ngại là Đức Tổng sẽ không thể trở lại Việt Nam, nhưng ngài nói: yên tâm, không sao đâu! Nghe như vậy nhiều người đã an lòng để Ngài ra đi và luôn luôn theo sát Ngài bằng lời cầu nguyện.

Dầu được trấn an như vậy nhưng không ít người cảm vẫn còn cảm thấy hoang mang và lo lắng. Một làn nữa Ngài nói: “Nếu Chúa muốn, Chúa sẽ cho tôi được khỏe mạnh để tôi sớm trở về làm việc, việc ra đi chữa bệnh nhanh hay chóng phụ thuộc vào bệnh viện và bác sĩ”.

Tín thác vào Chúa là điều Ngài luôn luôn khẳng định. Một lần khác khi gặp anh em cộng đoàn Vinh tại Hà Nội, Ngài đã khẳng định rằng: “Chúng tôi là những người tu hành, chẳng có gì phải sợ ngoài Thiên Chúa, vì vậy nếu Chúa muốn, chúng tôi sẽ làm việc mà không có gì phải sợ hãi”.

Tại Roma, Đức Tổng sẽ cư ngụ tại Trụ sở của Cor Unum (Hội Đồng Giáo Hoàng Đồng Tâm) theo lời mời của Hội Đồng này, vì ngài cũng là thành viên của Hội Đồng. Tưởng cũng nên biết chính tại tòa nhà lớn nơi có trụ sở Cor Unum, cũng là nơi có Văn Phòng và nơi cư ngụ trước đây của Đức Cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận khi Ngài làm Chủ tịch Hội Đồng Giáo Hoàng về Công Lý và Hòa Bình.

Khi tạm chia tay những linh mục cộng sự và những người than quen lần này, Đức TGM Hà Nội đã ân cần dặn dò là cần tiếp tục nói lên sự thật, cần giữ vững tinh thần hiệp nhất, và sống torng sự liên kết và thông công trong Giáo hội. Có như vậy, sức mạnh của Giáo hội vững vàng, và nhất là làm gì thì làm luôn phải biết cậy trông và sức mạnh và ơn Chúa thì rồi mọi việc sẽ giúp cho chúng ta được có tâm hồn bình an thanh thòa. Sức mạnh của lời cầu nguyện và sự liên kết là khí giới của người Công giáo chúng ta.