Một khi họ bỗng trở nên hung hãn với dân chúng, thì cũng là lúc họ đang tiến rất gần đến giờ thời khắc định mệnh của họ rồi đó. Tin tức truyền đi từ giáo xứ Đồng Chiêm, TGP Hà Nội hôm nay 06/1/2010 chắc chắc đã, đang và sẽ còn khiến mọi người khắp nơi không khỏi bàng hoàng.
Những hình ảnh chụp tại hiện trường từ lúc trời còn tờ mờ sáng, hàng trăm police cùng CSCĐ hùng hổ xuất hiện với đèn rọi trên nón nghiệp vụ, cho đến khi các giáo dân bị đánh mặt mày be bét máu nằm lăn quay sát bên cái hàng rào làm bởi những tấm khiên, nhưng là để che chắn cho những kẻ đã gây ra thương tích chứ chẳng phải bảo vệ các nạn nhân. Sự ngược ngạo của những tấm ảnh này đã lột tả hết bản chất bất nhân của chế độ hiện nay.
Nhìn những tấm hình ấy, có lẽ không ít người xem đã không khỏi xúc động và băn khoăn. Vì sao lại có thể có một vụ đàn áp tàn nhẫn đến như vậy, khi chưa đầy mươi hôm truyền thông nhà nước còn hoan hỉ đưa tin các lãnh đạo Tp.Hà Nội đã chịu khó lặn lội đến các giáo xứ họ đạo trong giáo phận để chúc mừng lễ Giáng Sinh người có đạo chúng ta. Vậy mà nay… tai ương lại vừa đổ ụp xuống giáo xứ Đồng Chiêm này cũng bởi chính họ? Cái Tâm của những kẻ cầm quyền hiện nay mới thật đáng sợ làm sao!
Vụ đàn áp với qui mô hàng trăm cảnh sát cơ động như thế, xét về logic, không thể là việc làm đột xuất theo kiểu tối lên kế hoạch sáng thực hiện được. Thậm chí cũng không thể là vài ngày. Mà chắn chắn nó đã được lên phương án kỹ lưỡng, nhất là khi chúng ta xem xét đến yếu tố thời điểm khi xảy ra vụ việc này thì cha phụ trách Đồng Chiêm lại bận dự tĩnh tâm tháng tại Tòa TGM Hà Nội. Ấy vậy mà chỉ mươi hôm trước lãnh đạo Hà Nội vẫn cứ tay bắt mặt mừng các cha xứ, giáo dân như họ không hề biết gì về cơn giông bão 6/1 sắp xảy ra. Thật ‘bái phục’ cái tâm dã thú của họ! Kinh nghiệm đối mặt với các chính thể cộng sản xưa nay cho chúng ta thấy rất khó có ai có thể chủ động qua mặt được họ, ngược lại tất cả chúng ta với những nếp suy nghĩ tử tế bình thường luôn trở thành nạn nhân của họ mà thôi.
Tuy nhiên cũng cần biết thêm kinh nghiệm rút ra từ các thể chế tàn bạo xưa nay cũng còn cho thấy, một khi họ bỗng dưng trở nên hung hãn với dân chúng, thì cũng là lúc họ đang tiến rất gần đến giờ thời khắc định mệnh của họ rồi đó.
Vụ Đồng Chiêm xảy ra vào sáng sớm hôm nay làm chúng ta nhớ lại vụ san bằng TKS hôm 18/9/2008, cũng xảy ra từ khi mọi người còn đang ngủ. Nhưng bây giờ mức độ nương tay thì hình như họ đã cạn chẳng còn chút nào nữa. Đây có thể là những dấu hiệu ‘chuyển biến lịch sử’ rất đáng quan tâm.
Về cá nhân các bạo chúa, một khi cái tâm của họ đã vật chất làm cho bị biến dạng thì hành vi luôn trở nên rất ‘khó hiểu’. Muốn lý giải chúng ta không thể dùng sách vở, kinh kệ, lý thuyết kinh điển, mà chỉ có thể bằng chính hoàn cảnh mà họ đang bị lâm vào, may ra mới có thể hiểu được. Hàng loạt hành vi khác thường của nhà cầm quyền gần đây dính dáng đến tôn giáo cho thấy, có vẻ như tôn giáo nói chung, đặc biệt là công giáo chúng ta, bỗng dưng như đang trở thành đối tượng khi thì được họ ve vãn lúc khác thì lại ‘lãnh đủ’ những màn phô diễn sức mạnh theo kiểu ‘ăn miếng trả miếng’ giữa hai phe phái nào đó.
Cụ thể trong tình hình hiện nay, hai đối trọng này đang bị giằng co bởi chuyện người thì muốn nhanh chóng xa rời đàn anh TQ xấu bụng càng sớm càng tốt nhưng kẻ khác lại chẳng chịu. Nhưng thay vì ‘đấm đá’ thẳng nhau như đảng phái ở các nước tư bản thường làm, cán bộ ta vì cùng ‘mác’ cộng sản cả nên đoàn kết phải là ưu tiên hàng đầu, và vì thế mà họ phải kiếm cái bao bị nào đó đấm đá dằn mặt nhau cho đỡ tức vậy.
Nếu trước kia sau chuyến viếng Vatican của ông thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng hai năm về trước liền xảy ra các vụ chính quyền ‘mạnh tay’ với Tòa Khâm Sứ, Thái Hà nhiều người bảo là do tình cờ ngẫu nhiên, thì nay vụ Đồng Chiêm với mức độ ‘răn đe’ còn kinh hoàng hơn trước nhiều xảy ra ngay sau khi ông chủ tịch Nguyễn Minh Triết vừa sang yết kiến giáo hoàng tháng trước, có nhiều điều đáng để chúng ta suy nghĩ.
Nhưng một khi đã để xảy ra những biểu hiện xâu xé, dằn mặt nhau và nhất lại là dám lấy nhà thờ, chùa chiền làm bãi chiến trường, phe nhóm nào cho dù có thắng thế, họ chắc chắn cũng không thể tồn tại lâu nhờ vào những phương cách đấu đá thất đức và ‘hạ sách’ như vậy.
|