Home Đời Sống Tài Liệu Vì Đâu Có Tu Chính Án McCain?

Vì Đâu Có Tu Chính Án McCain? PDF Print E-mail
Tác Giả: * PHƯƠNG ĐIỀN NGUYỄN   
Thứ Tư, 24 Tháng 9 Năm 2008 06:30

Việt Báo Thứ Ba, 9/23/2008
Tác giả là một nhà báo Việt ngữ tại Atlanta. Ông làm báo, viết tin, bình luận.... với bút hiệu Phuơng Điền Nguyễn. Một trong những mục ông phụ trách là  'Thư Atlanta Về SaiGon' với bút hiệu Bình Thiên; tác giả nay đã 70 tuổi. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của ông là “Cô Thắm Qua Cầu.... Goden Gate. Sau đây là bài viết thứ hai, về chuyện thời sự đi bầu Tổng Thống Mỹ.

 ***
Anh chị Năm thân mến,
Ai không nhớ TNS McCain là cựu phi công chiến đấu của quân đội Mỹ bị bắn rơi trên chiến trường ViệtNam vào những năm chiến tranh  khốc liệt nhất; rồi ông bị tù, được thả về Mỹ, ra ứng cử vào Thượng Viện. Nay lại là ứng cử viên tổng thống Hoa Kỳ. Mà cuộc đời thì cũng có lắm bất ngờ, chúng ta qua đây 'gặp lại ông' để... trả cho xong món 'nợ' chiến hữu, cũng như các đặc ân ông đã tạo cho cộng đồng với lòng biết ơn!

Dĩ nhiên thôi, mặc dù cũng đâu ai ngờ có ngày tôi và anh chị là công dân Mỹ để đi bầu các chức vụ công quyền - nhất là tổng thống Hoa Kỳ - mà cuộc đời Tám Phở và Hai Lúa như anh với tôi, dân tỵ nạn, còn thật thà như ngô khoai... lại có ngày lên hương vì được quàng ba chữ 'quốc tịch Mỹ.' Và việc đứng ra cho cử tri 'điểm mặt, biết tên' thì ứng viên cũng phải có sức thuyết phục lắm mới làm người đi bầu đem quyết tâm, lòng hãnh diện vì cảm tình - lúc thấy chính sách của ứng viên phù hợp với cộng đồng như ông có cơ hội sống... giúp đỡ, nhân ái, dày kinh nghiệm lãnh đạo, cộng lòng chính trực, và sự dũng cảm... mới làm cho người dân quyết định bầu ai. Vì những đức tánh này liên quan đến trách nhiệm của tổng thống khi đối đầu các thách đố căng thẳng tại quốc nội cũng như đối ngoại...
 
Anh chị Năm,

Nhớ thuở 'vàng son' còn trong nước, tôi cùng anh lang thang ra khu nhà thờ Đức Bà... để gặp người đồng hội đồng thuyền nào đó nghe ngóng bất cứ tin ra đi nào cũng có thể làm chỗ dựa tinh thần cho mình. Điều đó có thể lên hay xuống, thông thường là những tin hỏa mù... biết mà vẫn cứ lấy đó làm lẽ sống. Hoặc tìm địa chỉ gởi lén hồ sơ qua Bangkok... Hay có khi đến Nguyễn Trải thăm dò lịch trình phái đoàn phỏng vấn Mỹ... đã thấy lên Thủ Đức làm việc với nhóm người ra đi theo diện nào đó - thì lúc về, lòng chúng ta càng chộn rộn, nôn nao... vì xác và hồn bị xẻ chia lúc lủi thủi về lối cũ, với con đường bụi mù quen, mà trí thì u hoài... liên tưởng đến những cách đi... Khi đó, đời ta sống trên quê nhà mà dường như bị chính tà ma vất ra khỏi nước...

Sự nghịch lý này vẫn cứ vật vờ âu lo vì cuộc sống đen tối, nên ta thường lăn xả vào các 'đam mê bất đắc dĩ' để tìm lối thoát đời nghiệt ngã bằng 'giấc mộng bình yên...' qua những lần vượt biên Rạch Giá, Vũng Tàu...! Tất cả các liều lĩnh đều nẩy sinh mầm biệt ly quê hương để đi tìm... những dòng sông, bến bãi, hay ta lén lút trong các gộp đá/động cát tối ngoằng ngoèo, mong sao chạy lên kịp con tàu để thoát ra khơi! Và như canh bạc đỏ đen, cũng còn tùy số mạng hên may, không bị con bịp đưa đi lòng vòng...! Rồi òa vỡ chạy tán loạn. Hay tù đày! Ra về hết vàng, hết bạc...!

Anh chị Năm, còn nhớ những nỗi thống khổ đó không...? 

Rồi đến thời kỳ mở đầu hàng loạt sự ra đi trong vòng trật tự 'ODP:' Bảo Lãnh, Con Lai, HO... Lòng ta lại rộn ràng khích động với bao gian nan biết mấy! Người người chạy tìm con lai, kiếm chỗ làm giấy giả, mua bán tên tuổi, ghép hộ, đổi hồ sơ... để cho các ông bà thầy bói, thầy bùa, chiêm tinh gia ăn tiền người dự tính 'tìm mộng bình yên xứ xa' một cách thản nhiên. Xã hội tự nó nhốn nháo trong âm thầm thì có sao đâu! Chẳng qua mọi người trong bước đường cùng, ai cũng muốn đổi đời... cho dù công an khu vực hoặc thầy có khiếu 'tiết lộ thiên cơ' vẫn muốn có tiền là việc đời thường!
Từ đó, tôi và anh nộp hồ sơ xuất cảnh. Anh HO. Tôi ODP.

Vào phỏng vấn, hồ sơ con lai của tôi có kèm theo tấm hình du học ở Fort Benjamin Harrison, Ind., Hoa Kỳ lúc còn trong quân ngũ 1972, đang nằm trên bàn phỏng vấn viên Hoa Kỳ. Gia đình tôi vào chừng mười phút ra, mọi người chung quanh chưng hửng, nghĩ chúng tôi rớt.

Tưởng vẫn thế, anh Năm, người bạn HO không được ra đi dễ dàng như tôi, vì đứa con gái bị gác lại!

Tội nghiệp nó, trong những năm dài, cháu cứ đợi chờ ra đi mãi, mà chẳng ngờ tuổi xuân lướt qua như bóng câu bên cửa sổ - khi tuổi dậy thì qua thì 21 cũng đang lên. Nàng cũng chưa dám có gia đình, mặc dù người tình khẩn cầu cho làm lễ cưới cùng nhau sống tại quê hương... mà bây giờ cha mẹ phải bỏ nàng lại mới là sự bi hài, cười với những giọt nước mắt vắn dài...! Trong tình thế chẳng đặng đừng này, họ hàng bàn: hai vợ chồng nên đi với đứa con trai thứ rồi tính sau!
Hôm xuống phi trường Los Angeles, Hội USCC ra đón, đưa về chỗ ngụ. Và vợ chồng anh kể hoàn cảnh ái ngại của mình cho Hội nghe. Hội USCC, [sau này cũng như các cơ quan thiện nguyện khác] sốt sắng tham chiếu Tu Chánh An mang tên của Thượng Nghị Sĩ John McCain và Dân Biểu Tom Davis đã được Thượng Viện Hoa Kỳ chấp thuận cho phép con của cựu tù cải tạo được ra đi định cư theo diện tỵ nạn, dù đã quá 21 tuổi, nếu còn độc thân. Nhưng, sau này, dù con của bất cứ người tỵ nạn nào vượt qua tuổi đó, dù có gia đình rồi, cũng có thể nộp đơn để xin cứu xét... nếu còn muốn đi.

Và, anh chị Năm thân mến,

Còn nói về mặt nhân đạo, trong tận cùng sự sống của một bào thai, TNS McCain cũng đã 'pro-life... ' với tấm lòng quý nhân xử thế đó! Mà cũng nhờ vậy, ông đã 'vinh danh cựu tù cải tạo' bằng Tu Chính An của ông để giúp người tỵ nạn Việt ra đi 'trọn gói.' Giờ mọi người có cuộc sống đẹp, sống hùng, sống văn minh trên đất Mỹ thì cũng nhờ vào nghĩa khí của một role model như ông. Các cháu thế hệ thứ hai ở Hoa Kỳ ca tụng John McCain là vị anh hùng thật sự đúng nghĩa, mà còn là vị ân nhân lớn trong cuộc sống tự do an vui trên đất Mỹ của các thế hệ kế tiếp. Các cháu góp ý trên các websites: mong mỏi tất cả người Việt sẽ bầu cho liên danh McCain-Palin để cùng nhau trả ơn sâu với câu logo: 'Không để khung thành White House lọt lưới Obama thành Black House!'

Một là 'duyên,' hai cũng là 'nợ' danh dự chúng ta phải trả cho xong đó anh chị Năm... Vì ông hiểu tục ngữ ViệtNam: nếu con cái bị bỏ lại thì sẽ 'sẩy đàn tan nghé,' tăng thêm nỗi sầu chia lìa cốt nhục - vì khi 'một con ngựa đau, cả tàu không ăn cỏ...' là chuyện đâu ai muốn xảy ra! Cho nên, ta mới biết: TNS McCain đã làm hết sức mình để thi ân cho những gia đình người Việt ra đi từ những ngày ông còn 'hàn vi... chưa ra ứng cử tổng thống.'

Thì anh chị cũng biết rồi, Tu Chính An này tiếp sức cho gia đình người đi... như 'cây kia bị bứng đem trồng chỗ khác' cho mau chóng hồi sinh.. Vì ông biết trước phải đợi bao năm 'cây đó mới hạp thổ nhưỡng để đơm bông kết trái,' lại còn bị 'chặt nhánh tỉa cành...' thì sao phát triển trên đất mới - cho nên Tu Chính An của ông mới ra đời. Như vậy... Cháu Hương đã đoàn tụ với anh chị. TNS McCain là ân nhân của anh chị - trong khi đó, ông cũng là người làm việc công ích cho biết bao gia đình tỵ nạn Việt khác không cảm thấy bơ vơ, lạc loài trên xứ lạ. Tu chánh án này áp dụng rộng rãi cho người đi không vì kinh tế như dân Latino sau này. Nhờ thế, sự đợi chờ của cháu không phí một đời lỡ dở như những ngày đầu nộp đơn mà mọi thành viên trong gia đình đã lo! Giờ cháu là cánh tay mặt của gia đình anh chị lúc tuổi xế chiều...

Dù sao đi chăng nữa thì 'một miếng khi đói bằng một gói khi no' lúc gia đình người người đã ổn định... thì việc 'ăn trái nhớ kẻ trồng cây...' đều là các ân nghĩa đáp đền của người Việt, để đời ta không 'mắc nợ,' mặc dù đời mình chẳng có ai là chủ nợ...

Nói cho cùng, dù nước Mỹ trong tay vị tổng thống của Dân Chủ hay Cộng Hòa gì thì chính sách vẫn chủ trương bành trướng ảnh hưởng Hoa Kỳ ra thế giới. Mà mạnh hay yếu thế? Sự toàn vẹn lãnh thổ ViệtNam cũng là vấn đề! Và người đã từng có liên hệ sâu xa với mình vẫn còn hơn không?

Anh chị Năm này,

Cũng theo tuần báo TIME ngày 9/8/'08, tông chi dòng họ [clan] của TNS McCain là những người hùng trong cuộc Cách Mạng Hoa Kỳ. Các cố-cố-cố-nội của John McCain, gồm Đại Úy John Young là nhân vật trong ban tham mưu của Tướng George Washington; rồi đến ông William Alexander McCain là chiến sĩ của 11 bang Miền Nam [Confederate]; cả chú họ xa của ông là Trung Tướng Henry Pinckney McCain, cũng là vị tướng phát họa kế hoạch Thế Chiến 1; rồi cho đến ông nội của ông là Hải Quân Đô Đốc 4 sao, John (Slew) McCain Sr., vị tướng tiên phong dùng Không-Hải chiến [naval aviation pioner] trong Thế Chiến 2. Cho nên TNS John McCain tự hào: 'Hồ sơ của tôi chứng tỏ rằng tôi đặt quê hương lên hàng đầu' với logo 'Country First.' Có nghĩa ông không phục vụ riêng cho đảng như bên Dân Chủ. Và...

...Ngày 8/8/'08 vừa qua, TNS McCain gởi thư đăng báo cho cộng đồng ViệtNam, tôi xin trích đoạn sau đây:

'Quý bạn thân mến,

Tôi xin gởi lời chào mừng đến những người Công Giáo Mỹ gốc Việt tham dự Ngày Đại Hội Thánh Mẫu tại Carthage, Missouri... Là một cựu tù nhân chiến tranh dưới chế độ cộng sản, tôi đã tranh đấu cho nhân quyền ở bất cứ nơi nào nhân quyền bị vi phạm... Nhưng, Cindy và tôi cũng rất đau buồn về tai nạn đã xảy ra tại Texas sáng thứ Sáu vừa qua... Xin cho chúng tôi được bày tỏ sự chia buồn sâu sắc đến các thân nhân của tất cả gia đình bị tai nạn kinh hoàng này... Xin Chúa phù hộ và cảm ơn những sự ủng hộ của các bạn. Thân ái, John McCain.'

[Dear Friends,
I send greetings to the many Vietnamese American Catholics observing the Marian Day celebration in Carthage, Missouri... As a former prisoner of war under a communist regime, I have fought for human rights wherever human rights have been violated... But, we are also deeply saddened to learn of the accident that happened in Texas on Friday morning... Please allow us to offer our deepest condolences to all the family members affected by this terrible event... God bless you and I thank you for your support. Sincerely, John McCain].

Thế, cũng quá đủ rồi anh chị Năm,

Anh chị cứ nghĩ mình cầm lá phiếu bầu cho TNS McCain thì cũng đúng như câu nhận xét của Hải Triều (Nhóm Nhà Văn Quân Đội QLVNCH) ở Canada viết: '...cảm thông, những gian khổ, bất hạnh mà ông đã trải qua khi chiến đấu vì tự do cho quê hương Việt Nam chúng ta - chính đảng Dân Chủ đã bỏ phiếu cắt viện trợ miền Nam ViệtNam trong những giờ phút hấp hối - trong đó có BIDEN, ứng viên phó của Obama' để tôi làm câu kết cho bức thư quan trọng lần này!
Mến chào anh chị.

Phương Điền Nguyễn