Home Phiếm Trà Lũ Sợ Vợ

Sợ Vợ PDF Print E-mail
Tác Giả: Trà Lũ   
Thứ Tư, 18 Tháng 3 Năm 2009 03:46

Tuần qua chúng tôi họp làng ở nhà ông H.O., vui vẻ quá sức. Trong phòng ăn ông treo hai bức thư pháp rất đẹp. Mỗi bức viết một câu ca dao. Nét chữ bay bướm. Nền đỏ, chữ vàng kim nhũ.

Trâu ta ăn cỏ đồng ta,
Tuy rằng cỏ cụt nhưng là cỏ thơm.


Ta về ta tắm ao ta,
Dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn.


Lúc đó anh John và Chị Ba Biên Hòa chưa tới nên ông nói nhỏ: Trời cho chúng tôi được 2 đưá con, tôi muốn hai cháu lập gia đình với người Việt Nam. Ta phải giữ lấy giống. Tuy đây là quan niệm bảo thủ nhưng thà mang tiếng bảo thủ còn hơn để dòng họ mình bị pha giống hay mất giống. Nhân chuyện Trung Cộng xâm chiếm Trường Sa và Hoàng Sa, trong bữa ăn tôi thường pha trò bảo các con: Trung Cộng là kẻ thù truyền kiếp của VN, các con chớ có rước kẻ thù về nhà này. Nghe xong, chúng không dám cãi, nhưng chúng cũng vừa cười vừa đáp lễ: “ Bố racist ! Canada là nước cấm kỳ thị chủng tộc ”. Chúng nói có lý nhưng tôi vẫn nghĩ trong bụng: thà rằng mình nói rõ lập trường trước còn hơn là im lặng. Hy vọng hai bức thư pháp này chúng thấy hằng ngày sẽ làm chúng suy nghĩ khi quyết định chọn người yêu.

Nghe xong, ông ODP phát biểu: Mình ao ước là một chuyện, chúng có nghe hay không lại là chưyện khác, phải không các bác.

Ông H.O. đáp ngay: Thưa ông ODP, rất phải ạ. Xứ này là xứ tự do mà. Xin tổ tiên phù hộ chúng con ! Chúng con không muốn lai giống, nhất là giống của kẻ thù phương Bắc !

Bữa nay, làng tôi được nhậu một món VN cổ truyền, ngon hết ý. Các cụ có đoán ra món gì không ? Thưa đó là món thịt heo nấu giả cầy. Tôi phục mấy bà trong làng tôi qúa. Cụ B.95 là vị lãnh đạo tài ba bữa nay. Chân giò heo đem về cụ đem nướng trên lửa hồng cho vàng, rồi ngâm nước, rồi cạo sạch, rồi chà với chanh cho hết mùi khét, rồi ướp với riềng, mắm tôm, đường, me chua, rồi xào cho thơm, rồi thêm nước luộc xương heo đã làm từ trước. Khi nồi thịt đã sột sệt thì cụ cho rượu vang vào, chờ cho sôi là cụ bắt ra ngay. Món này xơi nóng, với bún. Nếu cụ ăn được ớt, xin cụ thỉnh thoảng cắn một chút ớt cay, và nhấp một chút whisky hay vodka. Ngon vô cùng ! Xin tạ ơn tổ tiên đã nghĩ ra được món ngon tuyệt trần này.

Biết tôi vừa đi California ra mắt sách, dân làng xúm vào bắt tôi kể chuyện. Đất Cali là đất tôi có biết bao nhiêu bạn bè và độc giả, tôi có biết bao nhiêu là chuyện, biết kể chuyện gì bây giờ. Lần này đi Cali để ra mắt hai cuốn ‘Miền Đất An Lạc’ và ‘500 Chuyện Cười’, tôi xuất hành đúng hướng của thần tài. Mấy thùng sách đem theo, vèo một cái là hết. Còn bao nhiêu người muốn mua.Tôi đành xin khất, sẽ gửi sách sau qua cơ quan bảo trợ. Các cụ có biết cơ quan nào bảo trợ cho tôi không ? Thưa đó là Đài Little Saigon Radio, Tuần san Việt Tide và Hồn Việt TV. Bạn bè bảo tôi có số đẻ bọc điều, luôn được thánh nhân phù trợ. Quả đúng như vậy. Mỗi lần có sách mới là mỗi lần tôi được cơ quan truyền thông uy tín này đỡ đầu. Đây là lần thứ bốn nha, các cụ ơi, kinh chưa. Ông thày tử vi và ông thày phong thủy nói đúng qúa.

Bữa hôm ra mắt sách, 15.2.2009, một nữ độc giả mua sách xong thì nhét vào tay tôi một tờ giấy. Vị này bảo: chuyện tiếu lâm của ông rất hay nhưng chưa đạt mức tuyệt chiêu, vì vẫn còn nhiều lời. Lời ít ý nghiều mới hay. Xin tặng ông mấy chuyện này làm mẫu. Người đẹp có dáng một bà tiên, tôi bận tíu tít với bạn đọc, quay đi quay lại thì bà tiên đã biến mất. Tối hôm đó về nhà, tôi mở tờ giấy bà tiên cho thì đọc thấy mấy chuyện cười này. Qủa là ngắn và qủa là hay. Tôi xin chép ra đây để trình các cụ, cũng là để tạ ơn bà tiên.

- Chuyện thứ nhất : Ông bố bảo đứa con xích con chó dữ lại. Cạu con hỏi: Sắp có khách lạ từ phương xa tới à bố ? Bố đáp: Không, mẹ mày sắp từ mỹ viện về !

- Chuyệ thứ hai: Ông chồng đi làm về bất chợt thì bắt gặp vợ đang nằm với một người bạn thân. Ông rút súng bắn chết ngay thằng bạn này. Bà vợ nói ngay: Cứ đà này thì ông sẽ mất hết bạn bè !

- Chuyện thứ ba: Dịp lễ Giáng Sinh một em bé viết thư cho ông già Noen: Xin Ngài cho con một đứa em. Ông già Noen phúc đáp: Con hãy gửi mẹ con lên đây !

- Chuyện thứ bốn: Thày giáo hỏi cả lớp: Các em đã hiểu việc kinh nguyệt quan trọng thế nào đối với nữ giới chưa ? Trò Mike đáp ngay. Thưa hiểu. Khi chị con nói là tháng này không thấy có kinh thì mẹ con ngất xỉu, bố con bị đột qụy tim, và anh tài xế chạy thoát ra cửa.

- Chuyện thứ năm : Câu bé hỏi bố sự khác biệt giữa 2 tiếng ‘confident’ (tin chắc chắn) và ‘confidential ( tin bí mật), ông bố liền đáp: Nếu bố nói ‘Con là con ruột của bố’ thì tức là bố ‘confident’. Nếu bố nói nhỏ với con: ‘Thằng Bob hàng xóm cũng là em con’ thì đó là tin ‘confidential’

- Chuyện thứ sáu: Ông chồng hỏi vợ: Khi anh giận dữ la em mà không bao giờ anh thấy em có phản ứng gì. Vậy em kiềm chế cơn tức giận làm sao ? Cô vợ đáp: Em đi chùi cầu tiêu. Chồng: Làm sao việc chùi rửa này làm em hết giận được ? Cô vợ trả lời: Thì em cọ rửa bằng bàn chải đánh răng của anh !

Sáu chuyện hay qúa chứ, phải không các cụ ? Xin tạ ơn bà tiên Cali. Mai mốt mà tôi còn dám liều viết thêm sách cười, xin bà cho phép tôi được chép 6 chuyện này vào đầu sách.

Kể đến đây xong, tôi tuyên bố hết chuyện Cali. Cụ B.95 quay ngay vào anh John, thần tượng của cụ. Cụ vừa nhìn anh vừa cười: Lão nghe các chuyện cười Cali đang thích, anh có chuyện cười nào ngắn gọn như vậy xin cho lão nghe nào. Phe các bà cũng đồng ý như vậy. Nhưng Cụ Chánh gạt đi. Cụ bảo xin để anh John kể chuyện thời sự, chuyện tân Tổng Thống Obama sang thăm Canada.

À, đây là tin quá sốt giẻo. Các cụ phương xa không thấy nó nóng sốt như người Canada chúng tôi vì việc này liện hệ rất nhiều tới việc giao hảo giữa hai nước. Theo truyền thống thì bao giờ tân tổng thống Hoa Kỳ cũng sang thăm Canada ngay đầu nhiệm kỳ. Canada bao giờ cũng là nước đầu tiên trong danh sách xuất ngoại. Trừ Tổng Thống George Bush. Ông Bush đã đi thăm Mexico.Viẹc này năm xưa đã làm Canada giận mãi.

Tổng thống Obama tuổi con trâu đã sang Canada đầu năm con trâu, ngày 19.2.2009. Mọi nghi lễ ngoại giao quân cách đã diễn ra rất long trọng. Đón tân tổng thống ở sân bay là bà Toàn Quyền Michaelle Jean đại diện Nữ Hoàng. Xin mở ngoặc để trình các cụ: Canada vẫn ở trong Liên Hiệp Anh nên nhận đương kim Nữ Hoàng là quốc trưởng. Vì Nữ hoàng ở mãi bên Anh nên bà có một vị đại diện, gọi là quan toàn quyền. Hiện nay quan toàn quyền là Bà Michaelle Jean, gốc da đen. Chủ nhà Canada da đen Jean đón chào quốc trưởng Hoa Kỳ Obama cũng da đen. Lý thú quá chư. Rồi các diễn văn chào mừng. Tổng thống Obama đã hết lời ca ngợi Canada. Ông hứa sẽ cộng tác thân ái với Canada để đối phó với các vấn đề khủng hoảng tài chính, môi sinh, và chiến tranh ở A Phú Hãn.

Sau các nghi lễ bắt buộc, Tổng thống Obama đã đi phố để thăm dân chúng. Đoàn xe tháp tùng dài 50 chiếc. Ông cho ngừng xe ở một hiệu bánh ngọt và vào mua mấy cái bánh Beaver Tail. Các cụ có biết đây là bánh gì không ? Thưa, đó là một loại bánh mì có hình dáng như cái đuôi con beaver, tiếng VN gọi là con hải ly. Beaver là con vật biểu trưng của Canada. Con beaver giống như con sóc. Hình như năm xưa tôi đã viết về nó rồi. Ông Obama mua cái bánh này ở Chợ Byward ngay trung tâm thủ đô Ottawa. Chắc cái chợ Byward này từ nay sẽ đắt hàng vô cùng, giống như cái hiệu phở gì đó ở HàNội năm xưa được tổng thống Clinton tới ăn. Nghe nói là mấy hiệu bán pizza đã vận động ráo riết để Tổng thống Obama ghé thăm mà không được.

Chị Ba Biên Hoà nghe đến đây thì bình luận: Ông Obama mua bánh Beaver Tail là hợp lý vì đồng bánh có hình dáng cái đuôi con beaver, mà con beaver biểu trưng Canada, chứ mua miếng pizza gốc Ý thì chả có ý nghĩa gì cả. Thế mới biết nhất cử nhất động của tổng thống đã được các chuyên viên nghiên cứu từ trước. Ông Obama làm bộ tình cờ cho dừng xe xuống mua, chứ thực ra việc này đã được tính toán rồi.

Một tin thời sự thứ hai cũng khá nóng, đó là Canada vừa thóat một tai nạn không gian. Số là ngày 20 tháng Hai vừa qua, một vệ tinh của Nga đã đụng vào một vệ tinh của Mỹ trên bầu trời Siberia, và vệ tinh Nga đã vỡ tan. Một mảng của vệ tinh lớn khoàng 10 thước vuông có thể sẽ rơi xuống Calgary miền tây Canada. Nếu nó rơi vào thành phố thì sẽ gây ra tai nạn khủng khiếp. Cơ quan an ninh đã được báo động. Nhưng rồi may quá, cái mảng vỡ này đã bay đi hướng khác và rơi xuống Đại Tây Dương. Nga cho biết đây là một vệ tinh không người lái, vệ tinh vừa chở đồ tiếp tế cho trạm không gian ISS, nó đang bay trở về trái đất. Hoa Kỳ hoàn toàn im lặng về biến cố hai vệ tinh đụng nhau này. Bí mật quân sự nha, các cụ.

Cũng tin về không gian, theo bá cáo của cơ quan theo rõi các vật lạ trên trời đặt tại tỉnh Winnipeg miền tây Canada ( Winnipeg-based Ufology Research) thì trong năm 2008 vừa qua, cơ quan này đã ghi nhận 1.004 vật lạ bay trong bầu trời Canada. Vât lạ trông giống như những con tầu không gian có hình dáng như điếu xì gà. So với những năm trước thì năm 2008 vừa qua những con tầu không gian lạ lùng này đã xuất hiện nhiều hơn. Các khoa học gia đặt tên cho những con tầu kỳ lạ này là UFO. Không biết chúng từ thế giới nào tới. Tôi vẫn thắc mắc là không lực của thế giới loài người hùng mạnh và giỏi như vậy mà cho đến nay vẫn chịu thua, vẫn chưa ‘bắt’ được một UFO đem xuống đất để điều tra.

Cụ B.95 nghe kể chuyện tàu UFO mà không hiểu gì cả. Chị Ba Biên Hoà vừa cười vừa giảng nghĩa cho cụ. Rằng trái đất chúng ta đang ở do Thượng Đế dựng nên. Theo Kinh Thánh thì trái đất sẽ có ngày tận thế. Rồi chị Ba cười hi hi: Hiện Thánh Peter coi cửa thiên đàng đang tìm bãi cho các con tàu từ thiên đàng đáp xuống để rước các người thánh thiện về trời. Canada là nước có phước vì được Thánh Peter chọn làm phi trường. Năm vừa qua người ta đã nhìn thấy 1004 lần tầu bay từ thiên đàng xuống Canada tìm địa điểm làm bãi đáp. Hình như Thánh Peter chưa tìm ra. Toronto dám được chọn làm cửa khẩu để chúng ta về trời đó cụ ơi.

Lời giải thích về UFO thật là dễ hiểu, phải không các cụ. Nghe như chuyện thần tiên mà dám đúng lắm đó. Cụ nào muốn đi tầu sớm về thiên đàng, không phải chờ đợi lâu, xin nhớ di cư ngay tới Canada nha.

Tin thời sự sau cùng là bài báo ca ngợi Canada hết lời của nhà bình luận Fareed Zakaria trên báo Newsweek ngày 16.2.2009. Bài này xuất hiện 3 ngày trước chuyến thăm Canada của tổng thống Obama. Theo Zakaria thì Hoa Kỳ nên học hỏi và theo gương Canada trong các lãnh vực tài chánh, thuế vụ, y tế và di trú. Tác giả đưa ra nhiều chứng minh. Chẳng hạn tại Hội Nghị Kinh Thế Thế Giới vừa qua, hệ thống ngân hàng Canada được xếp hạng mạnh và giỏi nhất thế giới, ngân hàng HoaKỳ đứng hạng 40 và Anh quốc đứng hạng 44. Chẳng hạn hệ thống y tế Canada bảo vệ sức khoẻ cho toàn dân thế mà nó chỉ tốn 9.7% ngân sách quốc gia trong khi Hoa Kỳ chiếm tới 15.2% mà không bao bọc hết mọi người. Chẳng hạn Canada có hệ thống di trú thu hút được mọi chất xám trên thế giới, chính vì vậy mà Microsoft đã lập một trung tâm nghiên cứu ở Vancouver miền tây Canada và đã thu hút được nhiều thiên tài từ Ấn Độ và Trung Quốc. Đọc xong bài báo, người ta hiểu rằng báo Newsweek muốn gửi thông điệp này cho chính quyền Obama.

Nói đến đây xong thì anh John tuyên bố xin hết phần thời sự. Đúng vào lúc đa số phe các bà bắt đầu ngáp. Anh H.O. cười hê hê: phe các bà đang đòi chuyện tươi mát kìa, thưa anh John, thưa Ông ODP. Anh John liền trả trái banh cho anh H.O.: Anh khơi mào thì anh có bổn phận phải nói trước để chúng tôi lấy hứng. Được phép rồi đấy, nào anh H.O., bắt đầu đi.

Anh H.O. chắc cũng đã chuẩn bị nên thưa ngay: Tuần qua tôi xem băng DVD Thúy Nga 95, tôi nghe cô Ý Lan hát một bài mà tôi chịu quá. Hình như tên nó là ‘ Hãy cứ là tình nhân’:

. . .
Em không thích làm vợ
Không thích anh làm chồng,
Hãy cứ yêu cứ nhớ,
Tìm nhau trong mơ
Đừng làm vợ làm chồng
Rồi nhìn nhau chán ngán
Hãy cứ làm tình nhân
Cho tình ta mênh mang. . .


Ông ODP góp ý ngay: Tôi đồng ý là thời gian yêu đương truớc khi cưới là thời gian thơ mộng và đẹp nhất. Nhưng không thể mãi mãi như thế được. Thi sĩ Phùng Quán yêu cô Vũ Bội Tâm, chị của một người bạn. Hai người bị tiếng sét ái tình, hai người chết đuối trong mắt nhau. Chính Phùng Quán đã viết:

Tình yêu như tia chớp giữa cơn giông
Tia chớp đến, không một lời báo trước


Họ ngụp lặn trong tình yêu những 7 năm rồi mới cưới. Bảy năm biết bao nhiêu tha thiết. Mối tình này thơ mộng và đắm đuối nhưng chỉ về mặt tinh thần mà thôi, mặt vật chất thì bết bát vô cùng, không thơ mộng chút nào. Phùng Quán là một chú bộ đội mồ côi, tứ cố vô thân, tay trắng. Cô Tâm yêu anh bộ đội Phùng Quán này bằng một mối tình say đắm và bất chấp. Khi đã yêu thì trăm sông cũng lội, vạn đèo cũng qua. Chú rể nghèo đến độ ngày cưới không có tiền làm lễ tơ hồng, không có lễ xin dâu, không có quần áo cưới, cô dâu đi xe đạp về nhà chồng, cô dâu chú rể nằm cái giường cũ và đắp chăn rách. Thế mới biết mối tình của đôi trẻ vũ bão đến chừng nào.

Rồi Phùng Quán dính vào vụ án Nhân Văn Giai Phẩm, bị khai trừ khỏi Hội Nhà Văn, bị loại khỏi quân đội. Họ hàng và bạn bè ngoảnh mặt và bỏ chạy. Thế nhưng Phùng Quán vẫn đứng thẳng.

Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai cầm dao dọa giết
Cũng không nói ghét thành yêu


Ông ODP nhấp một ngụm trà, nhìn mọi người rồi cười: Vì Anh H.O. đang tán dương tình yêu, nên tôi kể chuyện tình yêu của Phùng Quán là vậy. Nhân nói tới cái bất khuất của Phùng Quán miền Bắc, xin cho tôi lạc đề sang cái nét hào hùng của Vũ Hoàng Chươn miền Nam: Bạn bè còn kể cho nhau nghe giai thoại Chế Lan Viên từ ngoài Bắc vào thăm Vũ Hoàng Chương sau tháng Tư 1975. Chế Lan Viên vì có quen từ trước nên đã trấn an thi sĩ họ Vũ và hứa sẽ xin biệt đãi cho ông nếu ông có thái độ thích hợp. Nói xong thì Chế Lan Viên đưa cho Vũ Hoàng Chương tập thơ của Bác Hồ, gợi ý họ Vũ viết lời tán dương. Ít lâu sau Chế Lan Viên trở lại thăm Vũ Hoàng Chương và hỏi về tập thơ. Vũ Hoàng Chương làm bộ giật mình, rồi ông xoay người, lật chỗ chiếu ông đang ngồi, lôi ra tập thơ và trả lại cho Chế Lan Viên. Chế Lan Viên tái mặt. Thế ra Vũ Hoàng Chương không kính trọng thơ bác. Vũ Hoàng Chương đã ngồi lên thơ Bác. Sau đó ít lâu thì Vũ Hoàng Chương bị bắt đi tù cải tạo. Khi được thả về, mấy ngày sau thì họ Vũ qua đời.

Vũ Hoàng Chương có máu của Phùng Quán, máu đứng thẳng, máu cây xương rồng.

Phe các bà lại lên tiếng: Xin các ông đừng nói chuyện VC nữa. Nó làm chúng tôi nhức đầu. Xin cho chuyện tươi mát. Ông ODP liền trả lời: Để chuộc lỗi đi lạc đề, tôi xin trở về chủ đề tươi mát của tình yêu.

Này nha, yêu nhau thì phải lấy nhau. Lấy nhau đâu có dễ. Các cụ ngày xưa đã có kinh nghiệm:

Tậu trâu lấy vợ làm nhà
Cả ba việc ấy thật là khó thay


Anh H.O. xin phụ họa:

Làm ruộng mạnh có trâu
Làm dâu mạnh có chồng


Ông ODP đáp ngay: Câu anh vừa đọc đề cao vai trò của ông chồng. Tôi còn nghe câu khác, cũng giọng như vậy, nhưng đề cao vai trò người vợ, như thế này:

Làm ruộng phải có trâu
Làm giầu phải có vợ


Các bà nghe ông ODP nói xong thì vỗ tay khen là chí lý. Ông ODP lúc nãy bị chê là nói chuyện gây nhức đầu, nay thấy các bà đẹp lòng bèn nương đà thắng lợi tiến lên. Ông bảo ông mới đọc được một đoạn thơ tán dương công đức của vợ như sau:

Dù không sinh đẻ ra ta
Nhưng công nuôi dưỡng thật là lớn lao
Khi ta đau ốm xanh xao
Vợ lo chăm sóc, hồng hào khoẻ ngay
Sợ ta đi trật đường rầy
Vợ liền theo dõi kéo ngay về nhà
Khi ta tán tỉnh ba hoa
Vợ liền lớn tiếng gọi là răn đe
Lời vợ dạy phải lắng nghe
Mai sau ‘khôn lớn’ mà khoe với đời
Nói ra các bạn chớ cười
Vợ ta ta sợ, vợ người còn lâu


Đề tài sợ vợ làm phe các bà thích quá. Bà nào cũng cười hích hích. Cô Cao Xuân lên tiếng hỏi anh John: Các ông chồng người Canada da trắng có sợ vợ không ? Câu hỏi này hóc búa vì có Chị Ba Biên Hoà trước mặt. Anh bảo để trả lời thì anh xin kể chuyện Ông Lý Bằng bên Tàu. Tạp Chí Kinh Tế Viễn Đông, tờ báo tiếng Anh nổi tiếng thế giới đã phỏng vấn ông Lý Bằng lúc đó là thủ tướng Trung Cộng thời Ông Đặng Tiểu Bình: Thưa Ngài, vợ chồng Ngài lấy nhau đã 40 năm mà tình nghĩa keo sơn, bí quyết nào đã làm cho tình nghĩa vợ chồng của Ngài bền vững như vậy ? Lý Bằng đáp ngay lập tức: Vợ chồng muốn ăn ở với nhau bền vững thì chỉ có một bí quyết duy nhất: đó là người chồng phải đặc biệt vâng lời mệnh lệnh của vợ. Nguyên văn lời tiếng Anh thế này: A husband specially must obey his wife’s order. Ông dùng 2 tiếng rất mạnh đó là obey và order. Kinh thế. Việc này có thật chứ tôi không dám bịa. Tôi còn lưu số báo ở nhà. Cô Cao Xuân vẫn chưa tha anh John: Thế còn anh thì sao ? Anh có theo gương ông Lý Bằng không ?

Cụ Chánh thấy anh John lúng túng nên đã chen vào cứu giúp. Cụ bảo Cô Cao Xuân không được hỏi những câu khó qúa sức như vậy. Vợ chồng sống với nhau sao cho có hạnh phúc là được. Rồi cụ đánh trống lảng: Lần trước ông Trà Lũ khoe một câu chúc tết rất nổ. Tôi đây cũng vừa nhận được một câu cũng rất nổ, xin đem ra chúc cả làng:

Một bầu trời sức khoẻ
Một biển cả tình thương
Một đại dương tình bạn.


Câu chúc được qúa chứ, phải không các cụ ?