Home Giải Trí Truyện Cười Truyện cười Cộng Sản

Truyện cười Cộng Sản PDF Print E-mail
Tác Giả: Saigon Echo sưu tầm   
Chúa Nhật, 01 Tháng 3 Năm 2009 01:06

KHÔNG CẦN BIẾT
Trong cuộc họp thượng đỉnh Malta, một phụ tá của chủ tịch VN Lông Đứt Mạnh hỏi một phụ tá của tổng thống Mỹ Obama: 
– Trung bình mỗi công nhân nước ông kiếm một tháng bao nhiêu đô la ?
– Khó có con số chính xác , nhưng có thể nói khoảng một ngàn hai trăm đô.
– Thế anh ta tiêu trung bình mỗi tháng bao nhiêu ?
– Khoảng một ngàn đô .
– Còn hai trăm đô la thừa để làm gì ?
– Cái đó chúng tôi không cần biết . Thế còn trung bình mỗi công nhân VN kiếm bao nhiêu một tháng ?
– Khoảng một triệu đồng VN .
– Anh ta tiêu trung bình bao nhiêu một tháng ?
– Khoảng năm triệu đồng .
– Thế bốn triệu đồng thiếu lấy đâu ra ?
– À , cái đó chúng tôi cũng không cần biết !

 

 TRAO ĐỔI SẢN PHẨM TRONG CÁC NƯỚC CỘNG SẢN ANH EM .

Một người Mỹ du lịch VN, thấy có nhiều lò sản xuất gạch vĩ đại bèn hỏi người dẫn đường :
– Nước ông có nhiều lò sản xuất gạch lớn thế này chắc xây cất nhà cửa nhiều lắm nhỉ ?
Người dẫn đường đáp :
– Không phải. Chúng tôi sản xuất gạch để gửi đi Tiệp Khắc .
– Chắc Tiệp Khắc trao đổi máy móc với các ông ?
– Không phải . Người Tiệp gửi máy móc đi Bảo Gia Lợi .
– Thế hẳn Bảo Gia Lợi sẽ gửi rau và trái cây sang cho các ông .
– Cũng không phải . Người Bảo gửi rau và trái cây sang Cuba .
– À , vậy hẳn các ông nhận được đường của Cuba ?
– Không . Cuba gửi đường sang cho Nga Sô .
Ông khách người Mỹ gật gù có chiều thông hiểu :
– Ừ phải , như thế Nga Sô sẽ gởi những đồ thiết dụng cho các ông .
– Không phải nốt . Nga Sô gửi đất sét sang cho chúng tôi làm gạch .

 

HAI LÝ DO

Một cán bộ cộng sản có nhiều tuổi đảng làm đơn xin đi định cư ở nước ngoài. Anh ta được gọi đến sở di trú và xuất cảnh, và viên thủ trưởng cơ quan này rất đỗi ngạc nhiên, bèn gọi anh ta vào phòng riêng để thẩm vấn. Viên Thủ trưởng hỏi :
- Một đảng viên thâm niên như đồng chí tất phải có lý do đặc biệt gì mới muốn rời bỏ quê hương XHCN tốt đẹp như nước ta chứ ?
Anh cán bộ trả lời:
- Thưa đồng chí, vì hai lý do. Nguyên đêm qua có anh bạn rỉ tai tôi rằng khi chế độ cộng sản xụp đổ thì các tên cộng sản như tôi và anh ta sẽ bị nhân dân treo cổ là cái chắc! Tôi sợ quá nên xin ra đi.
Viên thủ trưởng cười cười, vỗ vai anh chàng cán bộ, rồi nói trấn an:
- Tôi bảo đảm với đồng chí là chế độ này không thể nào lung lay được. Xã hội Chủ nghĩa sẽ tồn tại muôn năm…
Anh cán bộ cướp lời :
- Thưa đồng chí, đó chính là lý do thứ hai mà tôi xin ra nước ngoài để định cư đấy ạ!

 

ĐÈO NGANG 
                                                             
Trên đường từ Bắc vào Nam phải qua đèo Ngang. Khi qua đèo, một đồng chí Bí thư Bộ chính trị lên tiếng : 
                                            
- Đất nước mình mấy trăm năm nay làm ăn không khấm khá chắc cũng tại cái đèo này. Nó nằm ngang chình ình nên tổ tiên ta đã đặt tên cho nó là Đèo Ngang. Chính vì vậy nên làm ăn không phất lên được.                      
                                                                          
Mọi người thắc mắc hỏi tại sao ? Một đồng chí Bí thư trẻ hăng hái phát biểu:    
                                                              
- Có gì đâu mà không hiểu. Đèo Ngang là Đang Nghèo!  Nếu bây giờ mình đổi lại là Đèo Nghếch thì Đếch Nghèo.  
                                    
Thế là cả Bộ chính trị đồng ý đổi tên thành Đèo Nghếch. Thật là linh ứng. Sau vài năm, kinh tế phát triển đi lên, làm ăn khấm khá, dân chúng ấm no. Nhưng thói đời hể no cơm thì ấm cật, vì vậy dân số càng ngày càng tăng, mà lại tăng quá mức. Vì vậy Bộ chính trị họp khẩn cấp để tìm cách chặn đứng việc bùng nổ dân số. Nhưng tìm mãi vẫn chưa ra kế hoạch nào. Bổng một chú Bí thư già khọm đưa tay xin có ý kiến. Chú nói:  
                      
- Trước đây ta đổi Đèo Ngang thành Đèo Nghếch thì đúng là có hiệu quả như mong muốn, vậy nay ta lại đổi thêm một lần nữa xem sao vì cái tên nó nói lên cái đặc điểm của vùng đất địa linh nhân kiệt yết hầu của nước ta.  

  
Mọi người nhâu nhâu lên hỏi:  
                                          
- Nhưng mà ăn nhập gì tới việc kế hoạch hóa gia đình? À mà đồng chí định đổi thành tên gì ?      
                                                 
Chú kia trả lời tỉnh queo :              
                               
- Đèo Đứng !!!!!!!!!!!!   

         

 KHÔNG CẦN BIẾT

Trong cuộc họp thượng đỉnh Malta, một phụ tá của chủ tịch Nga Gorbachev hỏi một phụ tá của tổng thống Mỹ Bush:
– Trung bình mỗi công nhân nước ông kiếm một tháng bao nhiêu đô la?
– Khó có con số chính xác, nhưng có thể nói khoảng một ngàn hai trăm.
– Thế anh ta tiêu trung bình mỗi tháng bao nhiêu?
– Khoảng một ngàn.
– Còn hai trăm đô la thừa để làm gì?
– Cái đó chúng tôi không cần biết. Thế còn trung bình mỗi công nhân Nga kiếm bao nhiêu một tháng?
– Khoảng hai ngàn rúp.
– Anh ta tiêu trung bình bao nhiêu một tháng?
– Khoảng sáu ngàn rúp.
– Thế bốn ngàn rúp thiếu lấy đâu ra?
– À, cái đó chúng tôi cũng không cần biết!


TRAO ĐỔI SẢN PHẨM TRONG CÁC NƯỚC CỘNG SẢN ANH EM.

Một người Mỹ du lịch nước Ba Lan, thấy có nhiều lò sản xuất gạch vĩ đại bèn hỏi người dẫn đường:
– Nước ông có nhiều lò sản xuất gạch lớn thế này chắc xây cất nhà cửa nhiều lắm nhỉ?
Người dẫn đường đáp:
– Không phải. Chúng tôi sản xuất gạch để gửi đi Tiệp Khắc.
– Chắc Tiệp Khắc trao đổi máy móc với các ông?
– Không phải. Người Tiệp gửi máy móc đi Bảo Gia Lợi.
– Thế hẳn Bảo Gia Lợi sẽ gửi rau và trái cây sang cho các ông.
– Cũng không phải. Người Bảo gửi rau và trái cây sang Cuba.
– À, vậy hẳn các ông nhận được đường của Cuba?
– Không. Cuba gửi đường sang cho Nga Sô.
Ông khách người Mỹ gật gù có chiều thông hiểu:
– Ừ phải, như thế Nga Sô sẽ gởi những đồ thiết dụng cho các ông.
– Không phải nốt. Nga Sô gửi đất sét sang cho chúng tôi làm gạch.

 

HỌC TIẾNG DO THÁI

Một ông già ngồi trên ghế đá tại một công viên ở Mốt Cu, đang học văn phạm tiếng Hebrew thì một nhân viên KGB đi qua. Tên công an nhìn ông lão, rồi hỏi:
- Ông đọc sách gì mà chữ nghĩa kỳ cục vậy?
- Đây là chữ Hebrew của người Do Thái.
- Ông già rồi, làm gì còn cơ hội đến nước Do Thái nữa, học tiếng xứ này làm gì?
Ông già đáp:
- Lạy chúa, ông nói đúng. Tuy nhiên khi tôi lên Thiên Đàng thì ở đấy cũng nói tiếng Do Thái vậy.
Tên công an cười khẩy hỏi:
- Tại sao ông biết sẽ lên Thiên Đàng? Có thể ông xuống địa ngục thì sao?
Ông già thủng thẳng đáp:
- Cũng không sao! Vì tôi đã biết nói tiếng Nga rồi!

 

 

ĐIỆN THOẠI LIÊN LẠC VỚI ĐIẠ NGỤC.

Trong một dịp viếng thăm Moscova, thủ đô của Liên Bang Sô Viết, ông Nixon ngạc nhiên thấy có một chiếc điện thoại công cộng đề là “điện thoại dành riêng để liên lạc với Địa Ngục, giá 30 xu một phút.” Nixon dùng thử cái điện thoại đó và quả nhiên có thể nói chuyện được với quỷ sứ ở Địa Ngục.
Khi trở lại Hoa Kỳ ông ta thấy cũng có một cái điện thoại như vậy, nhưng đề giá là 3,000 mỹ kim một phút. Thấy giá cả chênh lệch một cách quá đáng, Nixon gọi dây nói chất vấn người điều hành máy điện thoại:
– Cùng loại điện thoại như vậy ở Liên Bang Sô Viết tôi chỉ phải trả 30 xu một phút tại sao ở đây lại đắt như vậy?
– Vì ở đó là “local call”, thưa ngài.