Chim Ơi PDF Print E-mail
Tác Giả: Ngô Viết Trọng   
Thứ Hai, 29 Tháng 12 Năm 2008 15:01

Chim Ơi... Vĩnh Bit Sao Đành

Li tác gi: đi có nhng chuyn nói ra nghe khó tin nhưng li là chuyn rt tht. Khi viết li (2001), tôi vn thy chuyn này như mi xy ra, mc du nó đã qua đi 25 năm ri. Nó có nhng hìnhnh khiến ngưi ta liên tưng đến thi nô l thưng c trung c rt xa xưa nào đó: Hai ngưi đàn bà tr cm hai cây roi, xông xáo gia mt đám đàn ông trn trung, tay chân khng khiu lòng khòng vi dáng v nhng con kanguru... Nhân chng biết chuyn gi vn còn nhiu.Tôi có gi đin thoi đến mt s ngưi trong cuc đ nh xác đnh li mt vài chi tiết. Chuyn xy ra tri giam B5 Tân Hip, Biên Hoà, vào năm 1976.

 

Khong cui nămt Mão, không biết bnh gh phát xut t đâu, lan tràn nhiu nơi min Nam Vit Nam và đc bit phát trin mnh trong các tri tù. Gh lan đi như mt trn dch. Ngưi ta nói gh theo chân my anh b đi t rng sâu v đng bng nên cũng gi là gh b đi. Nó không ch phát trin ngưi mà còn các loài khác như chó, mèo và c đến các loài sng dưi nưc na. Nhng ai sng gn đng gn sui lúc by gi hn đã thy nhng con cá da b l loét gm ghiếc bơi l đ, có con tưng chng như ch còn cái đu vi b xương...

Khong tháng 7 tháng 8/75, tôi b đưa vào tri giam B5 Tân Hip Biên Hoà. Tri này có mưi bn phòng, cha ngót ngàn ngưi. Mi phòng đu có cu tiêu và b ln cha nưc. Tuy vòi nưc chy mnh, m t do, nhưng lưng ngưi quá đông nên vic tm ra rt khó khăn. B nht chng mt tháng thì mt s tù bt đu b gh, khi đu bng nhng nt nh ngoài da làm cho ngưi ta nga ngáy khó chu. Tri không có thuc tr gh nên bn tù đã “sáng to” ra cách ly nưc đng trong cácng thuc lào đ xc. Mc du th nưc đen đó có mt mùi hôi rt khó chu nhưng nhiu ngưi vn tranh nhau xin đ dùng. Kết qu nhiu hay ít không rõ, ch biết rng, gh vn lan ra.

Rt ti cho nhng ngưi b gh “tin phong”! Gh hành h h đã đành, cái lòng, cái đu h cũng mun ln tung lên vì b bn bè xa lánh có khi đến đ phũ phàng! Ngưi b gh tiếp theo sau c trách ngưi b gh trưc “Vì mày lây sang cho tao đy!” Trong hoàn cnh t ch nm đến ch đ đ đc đu trong thế ép buc “chen vai sát cánh”, vy mà cũng phi ct chiếu phân ranh! Cái dây mùng, cái chéo áo bên này vưng qua bên kia mt chút đôi khi cũng sinh chuyn. Nhng cái ming nh nhen c m ra là “ dơ thì sinh gh ch có gì l!” hoc “Ghê tm quá! Thế mà không biết chút lch s, c chung ln vi ngưi ta!” Thm chí khi chia đ ăn, có c chuyn ngưi lành ht chén ca ngưi b gh khi ngưi này vô tình đt chén gn chén mình. Không thiếu nhng toán “ngưi lành” ngi vi nhau ra rói nhng ngưi b gh. Nói không quá đáng, h ht hi nhng ngưi b gh thit tình như “con chó gh”. Có anh còn lên mt ging gii v phép v sinh, v phép xã giao, lch s n kia... tưng chng như mình là k hoàn toàn tt. Mt s s gh đến ni phi nhn phn ăn quá đm bc ca mình đ thuê nhng ngưi sáng mt bt con gh trong các mn gh. Ngưi ta dùng cái kim khu khu trong mn gh ri khươi ra nhng sinh vt cc nh, mt thưng rt khó thy, qut lên mt cái gì đó. Chính mt tôi đã thy nhng sinh vt li ti này nhúc nhích. Trông con gh hơi ging con nhn, nh hơn c con “mc” gà. Tu ngưi gh nhiu hay ít, ngưi ta linh đngn đnh s lưng con gh bt ra đưc đ ly mt phn ăn hay na phn ăn. Nhưng bt mãi gh vn lan nên ngh này rt ri cũng không th.

Dch gh lan tht nhanh. Nhiu ngưi tm xát xà phòng như điên hàng ngày vn không thoát. Ri nhng ngưi hay ging phép gi v sinh cũng không ngăn chn đưc bnh gh đến vi h. Chuyn tr trêu là cái ngưi hay nói chuyn v sinh, hay ma mai khinh b nhng ngưi b gh nht v sau li dn đu v gh. Đó là ôngn. Tôi là mt trong nhng ngưi b gh đu tiên, ông ta tng nhìn tôi bng cp mt khinh th như nhìn con quái vt. Mãi ti ngày ôngn đưc thăng ngch gh “thưng hng ngoi hng” ông mi chu n vi tôi mt n cưi. Lúcy trong phòng không còn ai tránh đưc gh na, còn khác nhau chăng là gh nng hay nh. Có điu ai cũng nhìn nhn là ngưi da sáng sa b gh chiếu c mnh m hơn ngưi da ti tăm. Mt điu khá tc cưi na là con gh cũng biết n “th din” con ngưi. Nó mc khp ch h, ch kín, trên đu, khp bàn chân, bàn tay... nhưng nó vn cha ra cái mt cho bt c ai. Phong trào “gy đàn” trong phòng phát trin sôi ni. Càng gãi càng nga! Càng nga càng gãi! Lúc này hết còn ai đ tha cho ai vì tt c đu đã b nhim gh. Nhưng nhìn chung, nhng ngưi có thăm nuôi đưc bi dưng gh vn ít phát trin hơn. Ngưc li, nhng ngưi thiếu thn li còn d mang thêm môt chng bnh khác: bnh tê bi. Dn dn có mt s ngưi phi bò lết thay vì đi đng bình thưng.

Có ngưi b gh chay, mc nt trên da, tuy nga nhưng không làm m, loi này tương đi ít dơ dáy. Có ngưi li b gh m, ch nào cũng mưng lên tng cc m, ln thì bng ht bp, mc nhiu lòng bàn tay, bàn chân, nh thì bng mũi kim mc khp mình my, đng đến thì v ra nhy nha tanh tưi không ai chu đưc. Cũng có ngưi b mang c hai loi. Tôi thuc dng chay, m kiêm toàn này. V sau có mt s ngưi b gh nng đến đ kit qu.

Gh m làm ngưi bnh kh s hơn gh chay rt nhiu. Ngưi b gh nng luôn đau đn theo tng c đng. Nm nga, nm nghiêng, nm sp đu đau đn theo tng cái tr mình. Ngi không yên nm cũng khôngn, thc chng xong ng cũng chng xuôi. Tôi đã lâm cnh đau đn, đ đn, mê mê mt mt, ngày cũng như đêm. May lm khi nào tri mát lnh tôi mi thc s ng đưc chút ít. Tôi ch tnh hn ngưi mi khi đưc m ca cho ra sân tri tm nưc phèn và phơi nng.

Sân tri giam hình ch nht, đt pha cát, có mt s giếng đào không sâu lm, nưc đy phèn. Sân cũng có trng vài cây trng cá đ ly bóng mát. Ban đu trin đnh hng ngày cán b trc tng đt m ca mt hai phòng cho tù ra sân hít th, phơi nng mt hai tiếng. Nhng lúc đưc ra chơi như thế, hu hết tù nhân ch mc qun xà ln và trn. Trong dp này, mt s tù cũng đem áo qun ra git phơi, tm táp. Cũng có ngưi thèm thuc quá nhưng không có thuc, h phi hái lá trng cá khô vn hút cho đ ghin. Đây là nhng dp tt cho tù khác phòng chuyn vãn, trao đi gi gm quà cáp cho nhau.

V sau, thy ngưi b gh và tê bi ngày càng nhiu, tri đc ân cho nhng tù bnh nng tt c các phòng đu đưc ra sân sut ngày. H đưc tm git, phơi phong thoi mái. Đó là cái ân hu mà chng ngưi tù nào mun t chi. Dù không làm đưc gì h cũng da cây da tưng đ hít th thoi mái, tránh bt đưc cái ngt ngt hôi hám trong phòng. Nghim nhiên h cũng tr thành nhng tay liên lc tt gia các phòng tù.

Nhưng dù cho tù bnh ra sân thưng ngày mà khan hiếm thuc cha và thiếu b dưng thì bnh đâu có gim! Thy đưc điu đó, tri phi lo tìm mt bin pháp mi.

Mt bui sáng, viên cán b ti m ca cho bn tôi ra ngoài dn:

My anh b gh m đem tt c áo qun theo ra ngoài hết!”

Dn xong anh ta b đi m ca các phòng khác. Chúng tôi bt đu phng đoán n kia. Có th là đi phòng. Dám ln này h dn nhng tù gh nng v mt hay hai phòng đ cách ly cho gh khi lây lan lm. Tht s s tù b gh và tê bi nng đưc cho ra ngoài lúc by gi chc đã cao hơn con s mt trăm. Ngưi nào cũng trơ b xương cách trí, bng thóp li, hai tay do chng tê bi to cho h thói quen co gp c khuu li trưc ngc, hưng lòng bàn tay và các ngón ra phía trưc, bưc đi lng khng trông chng khác gì nhng con kanguru. Viên cán b m các ca phòng xong, b đó mc ai làm gì thì làm, đi mt tiêu.

Chng na gi sau, tôi thy hai ngưi đàn bà tr, mt khá mp, mt mnh khnh đu mc áo bà ba đi vào, mi ngưi cm mt cây roi. C hai đu khong hăm lăm hăm by tui. Đi gn đến ch bn tôi đng thì h ngng li. Hai bà lng l nhìn ngưi này ri ngưi khác như xoi bói điu gì. Chc sau li có hai ngưi tù khe mnh t phía nhà bếp vác hai cái bao nh nhưng khá nng đến quăng xung gn thm mt cái giếng. Đó là hai bao mui ht. Tiếp đó là bác sĩ tù Lê Công Hùng tay xách hai cái xô cha nưc bưc đến. Ông vn ngưi Bc, cu thưng uý, vào Nam d chiến dch Mu Thân và b bt trong dp này, sau đó xin ci danh thành chiêu hi. Ông đưc tri chn làm bác sĩ khám bnh cho tù. Chúng tôi chưa hiu h đnh làm gì thì ngưi đàn bà mnh khnh đến trưc mt tôi, nhìn tôi t đu đến chân ri nghiêm ngh nói:

Ci qun ra!”

Tôi ngc nhiên như trên tri rt xung. Lúcy trên thân tôi ch có đc mt cái qun đùi. Thế nghĩa là gì? Tôi ngn ngơ nhìn li bà ta dò hi. Nhng bn tù chung quanh cũng ngơ ngác nhìn bà ta và tôi. Bà ta lp li pha mt chút cưi:

Tôi biu anh ci qun ra, anh nghe rõ không?”

Tôi hi li:

Cán b bo ci qun đùi này?”

 

Bà ta gn ging:

Ch còn cái gì na!”

Tôi đâu hiu ý bà ta mun gì. Mi ngưi đàn ông gn đàn bà l, li là đàn bà tr trung láng ly, đu có cái xn xang gió bão trúc gc gy cành là chuyn thưng tình. Cái lnh “ci qun ra” ca ngưi n cán b này khiến tôi vô cùng lúng túng. Tôi lo s s nhy cm ca mình. Nhưng lin đó, tôi cht nh rng, “hài nhi” ca tôi đã bnh lit giưng qua bao nhiêu ngày ri...

Trong khi tôi đang dùng dng thì ngưi đàn bà hơi mp kia cũng ch mt lot nhiu anh tù khác ra lnh:

Tt c my anh này cũng ci qun ra hết!”

Qua my phút nhìn nhau, c trăm ngưi tù đàn ông đu tng ngng trưc mt hai ngưi đàn bà tr. Tht là mt cnh tưng khác thưng tôi chưa h tưng tưng ti bao gi. Ngưi đàn bà khá mp nói vi bác sĩ Hùng:

Anh la cho tôi my ngưi mnh khe!”

Bác sĩ Hùng la đưc sáu anh trong đám. Chc sau chúng tôi mi biết my bà la nhng ngưi này đ múc nưc tm cho chúng tôi. Tôi và ba anh bn khác đưc gi li đng gn giếng đ my anh kia di nưc và k c cho. Hai cán b n đng quan sát và đưa roi ch nn mt gh này, g mt gh n. Tuy có đau rát nhưng cái đau rát chu đng đưc có pha chút sng khoái. T khi lên mưi, tôi có bao gi đưc ai tm cho như vy đâu!

 

Xách xô nưc kia li đây!”

 

Ngưi đàn bà khá mp ra lnh. Mt anh tù ìch xách xô nưc đy li, trong đó có sn mt cái lon gô. Xô nưc đã đưc mt ngưi tù quy hoà tan vào c lon mui ht. Ngưi đàn bà khá mp nói tiếp:

Anh hãy múc nưc trong xô di cho anh này!”

Gô nưc va di lên mình là tôi nhy dng ngưi và hét lên. Rát ơi là rát! Không khác gì xátt him vào da b thương! Tôi phi gp ngưi li, hai tay bm ly h b mà rên r trong khi tiếng cưi chung quanh vang rân. Anh tù di nưc ngưng li. Ngưi n cán b thét lên:

Anh c di cho nó! Không di làm sao mà lành!”

My gô nưc mui na di xung làm cho tôi rát đến thu xương tưng chng mun ngt đi.

 

Thôi, đưc ri! Ly nưc lnh di li cho anh ta!”

Khong na gi sau tôi mi tr li bình thưng. Tôi thy nhiu cp mt nhìn tôi mm cưi, trong đó có c bà cán b mp. By gi li ti phiên tôi đng va phơi nng va chng kiến nhng ngưi bn khác chu trn. B di nưc mui sau khi các mày gh b tróc nó rát không tưng tưng đưc. Không mt ai b di vào mà khi phi rên la nhy tưng tưng lên! Ti phiên anh tù ngưi Đi Hàn b di, anh hét tưng lên như bò rng ri vùng chy bươn b gp ai xô vt ra ny. My ngưi tù khe phi chy theo bt anh ta li di nưc mui tiếp mc cho anh vùng vy la hét. Trong khi ngưi ta tm cho anh, tôi lng lng đưa mt quan sát. Tôi cht nhn ra mt điu khác thưng. Cái thân hình khng khiu vì thiếu ăn, bnh hon ca anh ta li mang cái “h b” hết sc k d. Nó rt ln, hơi đ, cương láng lên không khác gì h b ca trâu bò thi k sung sc. Hèn gì bình thưng tôi thy anh ta ch mc qun đùi mtng! Tên anh ta không biết viết thế nào nhưng mi ngưi vn gi là Chung Goam. Anh là mt k sư, can ti làm vic giúp Vit Nam Cng Hoà. Ln tm gh bng nưc mui đu tiên đã làm cho nhng ngưi b gh vô cùng khiếp s.

Hôm sau Chung Goam và mt s anh không dám ra ngoài tm na.

Cũng bt đu t hôm đó, ngày nào hai n cán b cũng cm roi trên tay, xông xáo gia đám tù đàn ông trn trung, khng khiu, đi lng khng hay ngi rũ. Tôi c tưng tưng ra đó là hai n ch nhân và đám nô l ca mt thu xa xưa nào. Hai n cán by by gi chúng tôi đã biết tên, bà mp có bu tên Phn, bà mnh khnh tên Hng, đu là ngưi min Nam.

Cũng k t hôm hai cán b n bt nhng ngưi tù b gh ci trung thì vn đ tù nhân ci trung trong tri tr nên bình thưng. Nhiu anh chưa b gh bao nhiêu cũng trung ké cho thoi mái. Bt c khi nào, trưc bt c cán b tri nào, k c trưng tri, không ai quan tâm đến chuyn tù mc qun hay ci trung na. Dĩ nhiên là ngoi tr khi đi làm vic.

Ngày kế tiếp thì tri xy ra mt biến c ln: Chung Goam qua đi. Có l anh là ngưi đu tiên chết vì bnh gh trong tù!

Mãi sau này, khi tôi b giam khám đưng Bà Ra, nơi có đến my chc ngưi chết vì bnh gh, tôi mi rút đưc kinh nghim tt c nhng ai b gh mà đến đ b dái sưng lên như dái trâu, mc qun không đưc na, thì ch mt hai ngày sau nht đnh phi chết. Chính hai ngưi bn nm bên trái cũng như bên phi ca tôi khám đưng Bà Ra, mt anh tên Liên, mt anh tên Đày, đu chết vì chng đó. Tôi vn còn xúc đng mi ln nh li vic vài hôm trưc khi chết, hai anh này còn dùng mung ăn cơm, thay phiên co gh cho nhau đến chy nưc vàng và c khen “Đã quá! Đã quá!”...

Thy Chung Goam chết, tri không còn đ t do ai mun ra tm thì ra na mà bt buc các phòng phi đưa nhng ngưi b gh nng ra “tm mui”. Tm mui như mt cc hình ai cũng khiếp s. Ngày nào cũng có cnh la hét tơi bi giếng tm. Cho nên rt nhiu anh h có cơ hi thun tin là trn tránh. Ngày kia, mt anh Tàu Ch Ln tên là Lý Tưng, b lôi ra tm nhưng anh c mc qun dài và nht quyết không chu ci. Cán b Phn ni gin ra lnh:

My anh c đè nó xung mà ci ra!”

Lý Tưng phát khùng lên quay nhìn cán b Phn trng mt nt li:

N... l... hay sao mà bt ngưi ta ci qun đ coi c...?”

Mi ngưi ngn tò te ra hết. Gã cán b trc đng gn đó quay mt gi lơ, ming tm tm cưi. Còn Lý Tưng nt li cán b xong, lin vùng chy. Cán b Phn hét lên:

Bt nó li! Bt nó li!”

Thế là my anh khe mnh đui bt Lý Tưng li, đè xung ci đ ra mà tm cho hn. Cán b Phn cũng cưi khi thy Tưng vùng vy la hét vì b di nưc mui. Nhiu ngưi tưng hn s b pht hay ít nht cũng b rày mt trn cnh cáo nhưng ri chng có chuyn gì xy ra hết...

Kế hoch cha gh bng cách tm mui trong tri B5 Tân Hip Biên Hoà đã tri qua nhiu tháng sau tết Bính Thìn. Nhng ngưi gh chúng tôi thành quen l c sáng ra là loã l trăm phn trăm ngi đi m ca. Mt s ln ngưi b gh nng dn thuyên gim tht s. Tri cho đây như là mt thành công trong kế hoch cha bnh do sáng kiến ca tri. Riêng tôi thì không hn tin như thế. Tôi thy nhng ngưi bnh đang phát trin mà đưc gia đình ti thăm, ăn ung đy đ thưng thuyên gim rt nhanh. Mt anh gh m đang đy ngưi, cm chén cm đũa không đưc, thế mà ch sau mt tun đưc thăm thì gh ln bt và nhiu vết l mím ming đâm da. Hiu qu nht là có vitamin B1 tr sc. Thuc tây by gi quá đt, quá hiếm cho nên ngưi đưc gia đình cung cp vn hay giu kín đ phòng thân. Nhng gia đình không kiếm ra đưc thuc B1 thì gi cám trn đưng cho thân nhân. Nhng gói cám đưng tù trao cho nhau cũng là mt th quà quí. Ch ti nghip nhng ngưi không đưc thăm nuôi bnh vn kéo dài. Dù sau, tm nưc mui riết ri s đau rát cũng dn quen phn nào.

Lúc by gi tôi nghĩ rng hiu qu ca s tm nưc mui này ch ch ngăn nga s lây lan ca gh. Sau này khi b đưa vào khám đưng Bà Ra tôi mi có thêm mt nhn đnh khác. Khám đưng Bà Ra s ngưi b gh ít hơn nhiu so vi s lưng ngưi b gh ti tri B5 nhưng li chết trên hai mươi ngưi, trong khi tri B5 ch chết mt viên k sư Đi Hàn Chung Goam. Phi chăng là nh tri B5 cho tù tm nưc mui hàng ngày trong khi khám đưng Bà Ra c tun tù mi đưc tm sơ sài mt ln, đó là chưa k trưng hp tù bit giam có ngưi c năm không đưc tm? Phi chăng ngưi b chết là do nhim trùng?

Chung Goam t khi vào tù cho đến khi chết không h có ai thăm viếng. Anh li là ngưi ngoi quc không tho tiếng Vit nên khó bày t vi ai nhng khó khăn ca mình. Cái chết ca anh đã làm tôi git mình. Ngưi tôi yếu đui và nh con hơn anh ta nhiu. Tôi cũng b gh trưc anh ta khá lâu. Phi nói đúng vào dp tết Bính Thìn tôi đã đt mc quán quân v gh tri B5 Biên Hoà. Toàn thân tôi ch nào cũng ni nht m, ch cha mt. Hai bàn tay chm nhau mt cái là m chy tèm lem. Li thêm chng tê bi ph vào, tay tôi không còn s dng chính xác na. Khi ăn, tôi phi dùng c hai tay đưa cái chén lên ri c gng dùng tay trái ép chén vào ngc đ gi. Tay phi li đưa xung cm mung bng cách dùng hai ngón tay ch và tr đ kp cán mung. Rt nhiu ln tôi đã làm đ mt phn ăn ca mình. Ngưi tôi càng ngày càng lui, lúc nào cũng ch ưa nm. Mà nm thì c mê thiếp tng cơn, đu óc thì c b ámnh chuyn chết chóc.

Nhưng cũng may, vn tôi chưa đến ngày cùng! Mt hôm tôi ra phơi nng thì gp ba v cu tinh. Đó là ông Võ Huyến, cu Ch huy trưng Cnh sát Quc gia Qung Tr, ông Cái Viết Pháp, cu Ch huy phó Trung tâm hun luyn Cnh sát Dã chiến Đà Lt và anh Lưu Phát. Lưu Phát có thi gian cùng làm vic mt ch vi tôi, cũng li là anh rut Lưu Khánh Vân, bn hc ca tôi. C ba ngưi đu mi đưc thăm nuôi nên đu tiếp tế thc ăn cho tôi. Riêng ông Võ Huyến, thy tình trng tôi kit qu như thế, đã không ngn ngi đưa cho tôi c gói thuc B1. K diu như phép màu, ch my ngày sau tôi đã gim bnh nhiu, nht là chng tê bi. T đó v sau, mi ln đưc thăm nuôi, my ôngy vn tìm cách chia s cho tôi. Có mt ông đi tá tên Cát, ngưi cao ln, tôi chưa h quen biết, cũng có ln cho tôi mt gói đ toàn thc ăn tt như đưng, cá và bt mình tinh. Ông li ani tôi:

Qua thy cp mt em còn ‘thn’ lm, không th chết đâu mà s!”

Không biết ông coi tưng đưc tht hay là ch trn an tôi, nhưng nh đó tôi cũng an tâm rt nhiu. Nếu không gp đưc nhng ngưiy, nht là ông Võ Huyến, có th tôi đã tranh đi theo Chung Goam ri.

Qua thi gian đưc cho trung ra ngoài tm mui, đu óc tôi cũng dn bình thưng. Ông Võ Huyến biết tôi ngoài đi hay ngâm thơ nên mi ln gp phòng ông đưc ra chơi, ông li gi tôi. Ông khuyên tôi nên ngâm thơ đ gii bun cùng luyn li ging. Trong thi gian b gh phát trin nng, ging tôi b tt, ch nói đưc khào khào. Tôi nghe li, bt đu ngâm thơ tr li. Bt c bài thơ nào tôi cũng nói là ca T Hu hết. “H trưng” cũng ca T Hu, “Nh rng” cũng ca T Hu, “Hai sc hoa tygon” cũng ca T Hu nt... Mà đã ngâm thơ T Hu thì cán b không bao gi thc mc. Tôi vn thuc mt s bài thơ ni danh như “Đêm liên hoan”, “Bên kia sông Đung” ca Hoàng Cm, “Đôi mt ngưi Sơn Tây”, “Đôi b” ca Quang Dũng, “Nhà tôi” ca Yên Thao, “Màu tím hoa sim” ca Hu Loan, bn bài thơ ca T.T. K.H., mt s ca Tn Đà, Nguyn Bính, Xuân Diu, Thế L... nên nhiu ngưi thích nghe tôi ngâm. Mt s kiếm giy bút lén nh tôi đc cho chép li nhng bài h thích. Tôi không th chép giúp vì chng tê bi đã làm tôi không s dng viết đưc. Ngày nào tôi cũng đưc thính gi ngưi thưng táng đưng, k cho trái chanh, cái bánh... Chính chút ngh mn này đã giúp tôi mau hi phc sc kho thêm. Mi ln nh li chuyn cũ, tôi không khi tc cưi vì cái vic hi hu mình đã làm: trung ngâm thơ mà vn đưc đông thính gi ái m như thưng! Có lúc có c cán b đến nghe na. Nhng lúc đó, tôi vn tiếp tc ngâm, nhưng hay dùng thơ th thit ca T Hu. Cán b nghe cũng khoái chí v tay khuyến khích.

Có mt ln tôi trn trung ngâm thơ cho mt nhóm thính gi cũng trn trung k đng ngưi ngi thưng thc như thế thì cán b Phn đến. Bà ta cũng ngi xung nghe. Anh Tám, mt bn tù cùng phòng vi tôi vn rt thích nghe thơ, đang ngi bên tôi bng cưi khc khc ci tay vào ngưi tôi ri b đi nơi khác. Tôi không hiu anh mun nói gì, vn tiếp tc ngâm nga. Khi v phòng tôi thy anh c nhìn tôi mà cưi ngt ngho. My ngưi chung quanh xúm li hi chuyn gì. Anh k không ra hơi:

Tôi đang nghe thng này ngâm thơ thì m mp ti ngi gn tôi. Nhìn thy m nây nây cái bu ba bn tháng, thng nh ca tôi ng mê đã my tháng nay thình lình nhy nhm dy khiến tôi hong hn phi chy đi ch khác! Nghĩ mà c tc cưi!”

Mi ngưi nghe Tám nói đu cưi nghiêng cưi ng. Mt anh hi tôi:

Nếu ‘ngâm sĩ’ gp trưng hp đó thì mn răng hè? Không lý đang ngâm mà cán b ti thưng thc li b chy! Nng ti lm, bit giam như chơi đy!”

Mt ngưi khác đùa:

 

Ngâm sĩ lúc này ly c hai tay mà vò nó cũng không nhúc nhích đưc ch đng nói là nó nhy nhm dy!”

Anh này nm gn tôi nên biết rõ v tôi. Qu tht, mc du bnh gh và bnh tê bi ca tôi có gim nhiu nhưng hài nhi ca tôi vn còn thiêm thiếp lit giưng. Mt anh khác li cưi ngt ngho nói:

Ngâm sĩ bây gi đã thành ‘công công’ ri. Đ tôi ngâm thế ngâm sĩ đôi li gi là thương tiếc thng bé đã qua ri mt thi quá kh lit lit oanh oanh nhé:

Tri đt t nay xa cách mãi!

Ca đng, đu non, đưng li cũ!

Ngàn năm thơ thn bóng trăng chơi!

(thơ Tn Đà) 

 

Các bn thy my câu thơ có hp cnh hp tình không?”

Mi ngưi li tiếp tc cưi ó khen hay. Lôi ra đưc nhng câu như thế thì tht tuyt diu. Nhưng chết cha! Như vy là lm dng và bt kính đi vi nhà thơ tin bi đáng yêu ri! Hi vng rng ngưi xưa cũng thông cm cho lũ hu bi tìm chút vui nh trong bưc đưng cùng chăng? Mt ngưi li hi:

Công công là cái gì?”

Công công là t dành riêng xưng gi my anh thái giám ngày xưa.”

Sau bui vui đùa trên ca các bn tù, tôi càng lo nghĩ v mình. Qu tht đã khá lâu, tôi không nghĩ ti chuyn gì ngoài s hành h ca bnh hon. Bây gi bnh đã gim nhưng hài nhi ca tôi vn c co ro gm mt. Phi chăng đi nó đã tàn?

Li dng lúc mi ngưi yên ng, tôi th mân mê vut ve nó nhiu ln, đ cách, đ kiu nhưng nó vn vt và vt vưi vô hn. Nó có th bình phc không đây? Qua mt thi gian c gng không kết qu, tôi đã nghĩ đến cuc sng gia đình sau này vi mt vin tưng ti tăm. Sng đây cũng như chết ri ư!

Ca đng, đu non, đưng li cũ,

Ngàn năm thơ thn bóng trăng chơi!

Ôi, li thơ bun thúi rut! T đó, hng ngày tôi thn th ra sân nhưng không còn hng thú gì đ ngâm nga na. Lòng tôi đang trĩu nng nên tôi c tìm ch vng mà ngi. Dù vy, đêm v tôi vn th kim tra vn riêng và vn hoàn toàn tht vng!

Thi gian c thế trôi qua. Nhng ngưi chung quanh ngc nhiên v thái đ ca tôi nên bt đu hi thăm. Chng đng đng, tôi phi tâm tình vi mt ngưi bn thân. Không ng anh ta h ra vi ngưi khác đ ri cui cùng ai cũng biết hết. Chng bao lâu sau, mi ngưi đu chú ý đến tôi làm cho tôi càng khó chu. Có ngưi tht tình khuyên gii ani, nhưng cũng có ngưi ly đó đ trêu chc làm trò cưi. My câu thơ ca Tn Đà bng đưc nhiu ngưi ngâm nga.

Li mt chuyn tc cưi na xy ra, mt anh tù vn chng h màng đến thơ phú, mt hôm cũng ngâm Ca đng, đu non, đưng li cũ. Ngàn năm thơ thn bóng trăng chơi! Gp lúc viên qun giáo đi ngang, nghe anh ta ngâm, viên qun giáo hi:

Anh đang ngâm thơ đó?”

 

Anh tù gh tr li tnh bơ:

Thơ T Hu đy cán b!”

Viên qun giáo hi li:

Có thit thơ T Hu không? Thơ T Hu làm gì mà có ‘ngàn năm thơ thn bóng trăng chơi!’ à? Anh liu hn mà ngâm thơ phn đng!”

Nói xong viên qun giáo b đi thng. Anh em tù nhìn nhau cưi. Không ng sau này khi ra tù, tôi có gp mt bn tù cũ, nhc li chuyn xưa thì anh này cũng tưng my câu thơ đó là ca T Hu thit.

Mt hôm, tôi đang ngi mt mình thì anh Khi bưc li ngi xung bên cnh. Trưc đây anh cũng là tù trung, nhưng gn đây anh đã mc qun tr li. Khi nh nh hi:

Thng cháu anh nó đã ngi dy đưc chưa?”

Tôi cưi méo mó khôi hài:

Nó đành tâm vĩnh bit tôi ri anh! Tôi đã c làm nhiu cách mà đu vô hiu.”

Anh Khi tm tm cưi:

Tôi bày cho anh mt cách, anh hãy c gng th xem sao nhé! Nói thit vi anh, trưc đây tôi cũng b như anh, sau nh nhìn lén cán b Phn my ln mà nó hot đng tr li đy anh. Anh c ráng va ‘chiêm ngưng’ va tưng tưng nhiu pha gây cn th xem sao. ‘Chiêm ngưng liu pháp’ có th là cách tr liu thn diu đy!”

Tôi ch nhìn Khi cưi bun. Khi li hài hưc tiếp:

Nhưng nh h kết qu sơ sơ là lo chun lin ch đng ch nó khe mnh mà hung hăng lên là mang ha đy nhé!”

Cán b Phn có bu c ba bn tháng chi đó. Bà ta có thói quen cu th, hay b đâu ngi đy. Anh em tù nhiu ngưi dù gn chết nhưng vn hay “bình phm” n kia đ vt vát tinh thn. Tôi vn nhút nhát nên bình thưng không dám đu tranh trc din như thế mà ch âm thm luyn công thôi. Hômy, sau khi nghe Khi mách nưc, tôi quyết đnh thng dng “chiêm ngưng liu pháp” xem sao. Biết đâu nó cha tr đưc căn bnh ca tôi! Thế là tôi c ngong ngóng cán b Phn đến. Va trông đi va c tưng tưng nhng đòn “hi mã tn thương” tht tuyt vi. Nhưng th cht đã quá tàn li, dù c gng tưng tưng thế nào cũng vô ích. Sut ngày đó, cán b Phn vn bt tăm hơi, ch có cán b Hng mnh khnh “ít gi cm” vào điu hành vic tm ra. Hôm sau cũng ch mt mình cán b Hng vào lo công vic. Lòng tôi cm thy bun bun như mt mát mt cái gì. Phi nói thành tht, c ngày tôi không ngt theo dõi nhng cán b vào ra cng tri. Tôi quên luôn c mc tiêu cn đt là đ cha bnh mà li ng như mình đang mong đi mt ngưi tình, mt ngưi bn thiết xa cách lâu ngày. Mong ngày không đưc li mong đêm. Qu đúng là liên tưng cng c đam mê, thi giany gn như lúc nào tôi cũng nghĩ ti ngưi đàn bà đó...

 

Cũng may, bà Phn không đi hn. Mt bui sáng kia, vi cái dáng nâng náo hơn, bà Phn li xut hin đ ch huy vic tm xát cha bnh. Sau mt hi xông xáo làm vic, bà Phn li gc cây trng cá chng chân ngi. Tôi thy cơ hi thun li đã đến, bèn gi vô tình, mon men li gn làm như núp nng dưi bóng cây. Lúc này tri ni vic thăm nuôi, gia đình tiếp tế thuc men cho tù khá thoi mái. Nhng ngưi b gh nng nguy ngp phn ln đã đưc bn tin cho gia đình thăm nuôi tiếp thuc, bnh cũng gim ln. Mt s trung đã mc qun tr li. Nhng ngưi b xếp vào hàng tanh tưi nht, trong đó có tôi, bây gi đã ít b ngưi khác né tránh. Tôi đã có th ln ln gia đám đông mt cách bình thưng đ hành đng không l liu. H có cơ hi là tôi tn tình vn dng phương thc “ba mt giáp công”: mt thì liếc chiêm ngưng, đu óc thì tưng tưng nhng đòn phép thn su, tay thì lén mân mê “nó” đ hà hơi tiếp sc. Nhưng than ôi! Tôi c th đi th li rt nhiu ln mà hài nhi vn thiêm thiếp gic nng...

Đêm này qua đêm khác, tôi c nghĩ v tương lai ti tăm ca mình:

Tri đt t nay xa cách mãi,

Ca đng, đu non, đưng li cũ,

Ngàn năm thơ thn bóng trăng chơi!

Thế là hết ri. Trưc kia tôi đã nghe nhiu ngưi nói v cái bnh khn kiếp kia. Nó đã làm cho bao nhiêu ngưi thy mt hết ý nghĩa ca cuc sng. Nhiu gia đình đã ly tan vì nó. Tôi c hay nghĩ v my con gà trng thiến béo nung núc thui thi kiếm ăn mt mình không bu bn mà thương. Thôi thì c mc dòng đi đưa đy. C ngày v tôi cũng chng còn thiết tha mong đi na. Dù sc khe có phn vãn hi nhưng tôi không còn chút nào hng thú ngâm nga như trưc. Tôi ch mun đưc tĩnh lng, không ai quy ry. Cái danh công công ca tôi đã dn thành thông dng. Tôi cũng thn nhiên chp nhn, không vui, không bun...

Thy tình hình cha gh cho tù kh quan, hai cán b n cũng thưa ti điu khin vic tm ra ln. Nhng ngưi ra ngoài lúc này dn mc qun đùi tr li càng nhiu. Riêng tôi, tuy không còn tin tưng my, nhưng nh li ngưi xưa “còn nưc còn tát”, tôi vn tiếp tc luyn công cu may.

Mt hôm, la lúc mi ngưi đã tm xong c tôi mi ra giếng. Lúc đó tri nng hơi gt, mi ngưi đu tìm ch tránh nng. Tôi mun đưc mt mình mt chiếu tôi tìm mt ch vng đ d luyn công hơn. Không ng “cao nhân tt hu cao nhân tr”, mt vài anh đã đoán biết ý tôi. Tôi đang tp trung thn lc truyn sc cho hài nhi thình lình mt toán bn năm ngưi va cưi va chy nhanh đến ch tôi:

Chào công công! Công công luyn chưng thành công ti đâu ri?”

Tôi ngưng ngùng ch hài nhi cưi:

Nó vn mê mê mui mui vy thôi!”

Anh Bng, ngưi bn tù tui c năm mươi, ít nói, luôn t ra đàng hoàng chng chc, nhìn tôi thương hi:

Đưc ri, đ mai tôi c giúp anh th sao! Ngày mai cũng vào gi này, tôi ra đây tm cho anh!”

My ngưi khác đu cưi na tin na ng:

Phi đy, ngày mai ti tôi s ra đây chng kiến sư ph làm phép cho công công!”

Mt anh cưi hô h:

My con m y tá cha đưc bnh gh mà li không cha bnh này cho ch luôn, thit là bt nhân!”

Mt anh khác nhìn anh Bng dò hi:

Anh không trêu gt công công đó ch!”

Anh Bng cũng cưi:

Tôi nói tht mà! Biết đâu cách làm ca tôi li hiu qu thì sao!”

Tư cách ăn hàng ngày ca anh Bng đã làm tôi có chút tin tưng. Mà cũng có th do tôi đã hết đưng xoay x, nên c bám víu vào li nói đó. Tôi nhìn anh biết ơn:

Tôi rt hi vng s giúp đ ca anh. Tôi s nh ơn anh sut đi!”

Anh Bng nhìn tôi nói có v thành tht:

Tôi cũng hi vng giúp đưc anh. Nhưng trưc hết, nht là trong đêm nay, anh hãy c gng tp trung trí tưng tưng vào nhng pha cp lc nht mà anh đã gp trong đi. Nó s giúp anh rt nhiu. Mong anh chuyến này toi nguyn!”

Sut đêm đó, phi nói là tôi đã lm dng quá đáng. Tôi không thành công trong vic thc tnh hài nhi mà li làm cho hài nhi nôn ma t tơi. Tôi li càng tràn tr tht vng vì nghĩ như thế ch làm cho nó đui sc thêm.

Hôm sau, đến gi hn, tôi ra giếng thì anh Bng và rt nhiu ngưi cùng theo ra. Tôi đ ý thy anh Bng cm mt cái hũ Péniciline. Sau khi tm ra và đi khô ngưi xong, tôi ngi bên ming giếng đi anh Bng làm phép. Phi nói là tôi cũng khá hi hp. Nhng ngưi khác có l cũng như tôi, đu chăm chú theo dõi hành đng ca anh Bng. Anh mm cưi m hũ péniciline: ch có mt ít thuc nưc gì trong trong dưi đáy hũ. Anh nhìn mi ngưi ri nhìn tôi:

Công công hãy ra sc tưng tưng đi! Bà Phn, bà Hng hay nàng tiên nào đó cũng đưc!”

Anh bo tôi chm ngón tay vào hũ thuc ri qut lên hài nhi. Tôi qut nhiu ln cho đến khi hết thuc trong hũ. Ban đu tôi cm thy mát mát nhưng sau đó nó nóng lên như bôi du nh thiên đưng. Tôi cũng cm thy có c mùi du nh thiên đưng. Anh Bng nói:

Anh xoa bóp đu cho hài nhi đi! Thuc tr sc ngày trưc xut ngoi đem v còn cha đó!”

 

Tôi làm theo li anh, dùng c hai bàn tay đ xoa như ngưi ta dùng tro đ ty nht khi làm tht con cá chch hay con lươn. Mi ngưi chung quanh chăm chú theo dõi. Mt vài ngưi lên tiếng h tr c võ:

Hy, hy, dô, dô!”

Ln đu tiên t sau trn bnh gh, tôi tht s thy hài nhi ca quy. Mi ngưi cùng cưi rôm r:

Nó chun b ngi dy đó! Nó chun b ngi dy đó! Chúc mng! Chúc mng!”

Và qu tht nó chuyn gng mình ri ngóc đu lên. Tôi sung sưng quá chng. Trông nó cũng còn đp trai như thu nào. Nó gt gt như th cám ơn nhng ngưi chung quanh đang tht tình chúc mng cho nó. Mt anh khen:

Nó nghu nghn trông chng khác gì mt nhân vt quyn uy đang hiu d dân chúng v mt kế hoch kinh tế nhy vt sp thc hin h!”

Ngưi bên cnh thúc cùi ch vào ngưi mi phát biu, nói kho lp:

Thôi, đng đi quá lc đưng! Thế mi phi ch! Tôi đã biết nó đâu n đ cho ngâm sĩ chu cnh ‘Ca đng đu non, đưng li cũ, Ngàn năm thơ thn bóng trăng chơi’ sao đành?”