Home Tin Tức Thời Sự Đại sứ hồi hưu CSBV tại Bắc Kinh gởi thư cho Bộ Chính Trị về vấn đề khai thác bauxite Cao Nguyên Trung Phần

Đại sứ hồi hưu CSBV tại Bắc Kinh gởi thư cho Bộ Chính Trị về vấn đề khai thác bauxite Cao Nguyên Trung Phần PDF Print E-mail
Tác Giả: Nguyễn Trọng Vĩnh   
Thứ Bảy, 28 Tháng 2 Năm 2009 14:04

Kính gởi: Các đồng chí uỷ viên Bộ Chính Trị,
Đồng kính gởi: Thủ Tướng và các Phó Thủ Tướng Chính Phủ.

Kính thưa các đồng chí,

Lâu nay tôi không có thông tin, mãi đến gần đây được đọc thư của Đại tướng Võ Nguyên Giáp và hàng trăm ý kiến không đồng tình của các nhà khoa học, cán bộ và người dân ở khắp Bắc - Trung - Nam, tôi mới biết Bộ Chính Trị và Chính Phủ đã đồng ý cho Trung Quốc khai thác bauxit ở Cao Nguyên Trung Phần.
Nguy hiểm quá! Tôi cũng thấy những nguy hại như mọi người đã đề cập: tàn phá môi trường sinh thái, xâm hại rừng nguyên sinh, nguy hại cho đời sống của đồng bào Thượng, lưu độc cho các dòng sông phát nguyên hoặc chảy qua Cao Nguyên TRung Phần, ảnh hưởng rất xấu cho đời sống của người dân Nam Phần sống dọc hai bờ sông Đồng Nai, có thể ảnh hưởng đến các công trình thủy điện Miền Nam. Điều đáng lo hơn cả là an ninh quốc gia.

Chúng ta đều biết Trung Quốc xây dựng căn cứ hải quân hùng mạnh ở Tam Á đảo Hải Nam, nói thẳng ra là không phải để chống kẻ thù xâm lược nào, mà là đe dọa Việt Nam và sẵn sàng chờ thời cơ thôn tính nốt Trường Sa của chúng ta, sau khi đã nhanh tay chiếm Hoàng Sa từ tay Chính quyền Việt Nam Cộng Hòa hồi năm 1974. Nay lại để Trung Quốc khai thác bauxit ở Cao Nguyên Trung Phần thì sẽ có năm, bảy ngàn hoặc hơn một vạn công nhân hay quân nhân Trung Quốc đến cư trú và hoạt động tại đây, sẽ hình thành một "thị trấn Trung Hoa", một "căn cứ quân sự" trên địa bàn chiến lược vô cùng xung yếu của chúng ta (vũ khí đưa vào thì không khó gì). Phía Bắc nước ta, trên biển Trung Quốc có căn cứ hải quân hùng mạnh, phía Tây Nam nước ta (Cao Nguyên) Trung Quốc có căn cứ lục quân trang bị đầy đủ thì độc lập, chủ quyền mà chúng ta đã phải đổi bằng hàng triệu sinh mạng cùng xương máu sẽ như thế nào?!
Tôi muốn nói Trung Quộc mượn cớ khai thác bauxite ở Cao Nguyên Trung Phần, nhưng thực chất là lập khu quân sự tự trị của họ để khống chế Việt Nam rồi chiếm đất luôn như những vụ ở biên giới 6 tỉnh phía Bắc mà bây giờ theo Hiệp Ước Biên Giới thì những vùng chiếm đóng đó đã hợp thức hóa thuộc về họ. Vùng cao nguyên Trung Phần mà họ lập căn cứ để khia thác bauxite rồi đây sẽ ra sao. Hàng vạn công nhân Trung Quốc làm việc tại đó chắc chắn sẽ là quân đội trá hình.

Về hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, chúng ta có đầy đủ căn cứ lịch sử và pháp lý, còn Trung Quốc thì không. Vậy mà báo chí Trung Quốc dựng ra chứng cứ, luôn công khai xí hai quần đảo đó là của họ. Quốc vụ viện Trung Quốc (chính phủ) công khai công bố quyết định lập huyện Tam Sa. Trung Quốc có nhiều hành động rất công khai mà lại dụ dỗ chúng ta im lặng không đưa vấn đề ra công khai, thật là vô lý. Chúng ta muốn sống hòa bình hữu nghị với Trung Quốc, tôi cũng muốn thế. Nhưng hữu nghị cũng phải đấu tranh thích hợp để bảo vệ lợi ích chính đáng của Tổ Quốc ta. Nếu lãnh đạo chưa tiện lên tiếng công khai thì cứ để báo chí, các nhà khoa học lịch sử đưa ra chứng lý, cứ để cho quần chúng biểu tình hoà bình, phản đối khi lãnh thổ Quốc gia bị xâm phạm, không nên dập đi tinh thần yêu nước của họ.

Đành rằng các đồng chí có quyền, muốn làm gì cũng được, quyết định thế nào cũng được, nhưng cũng nên quan tâm dư luận, lắng nghe những lời phân tích lợi, hại, phải, trái mà suy nghĩ cân nhắc. Từ xưa đến nay, ở triều đại nào cũng vậy, chủ trương, chính sách ích quốc, lợi dân thì được dân ủng hộ, chủ trương chính sách sai trái tổn quốc, hại dân thì dân oán. Dân oán, mất lòng tin thì khó yên ổn và thịnh vượng được. "Quan nhất thời, dân vạn đại", "vua cũng nhất thời, dân vạn đại".

Thưa các đồng chí,

Trên đây là những lời nói thẳng, tâm huyết của một đảng viên già 70 tuổi Đảng, đã gần đất xa trời, mong được các đồng chí xem xét.

Kính chào,

Nguyễn Trọng Vĩnh

Địa chỉ: Số nhà 23, Ngõ 5, Phố Hoàng Tích Trí, Phường Kim Liên, Quận Đống Đa, Hà Nội
Nguyễn Trọng Vĩnh tác giả lá thư này là cựu Thiếu Tướng, Chính Ủy Quân Khu 4 miền Bắc trước 1975 và là cựu Đại sứ của Cộng Sản Việt Nam tại Bắc Kinh giai đoạn 1974 -1989.