Home Đời Sống Tài Liệu Ngày lễ Độc Lập Hoa kỳ

Ngày lễ Độc Lập Hoa kỳ PDF Print E-mail
Tác Giả: Vietsciences- Võ Thị Diệu Hằng   
Thứ Năm, 26 Tháng 2 Năm 2009 01:12


I/ 13 tiểu bang đầu tiên

13 tiểu bang đầu tiên của Hoa kỳ

 

 

AL - Alabama            

 AK - Alaska
 AZ - Arizona 
 AR - Arkansas 

CA - California
 CO - Colorado
 CT - Connecticut
 DE - Delaware

 

FL - Florida
 GA - Georgia
 HI - Hawaï 
 ID - Idaho
 
IL - Illinois
 IN - Indiana
 IA - Iowa
 KS - Kansas
 
KY - Kentucky
 LA - Louisiana
 ME - Maine
 MD - Maryland
 
MA - Massachusetts
 MI - Michigan
 MN - Minnesota
 MS - Mississippi
 
MO - Missouri
 MT - Montana
 NE - Nebraska
 NV - Nevada   
 
NH - New Hampshire
 NJ - New Jersey
 NM - New Mxico
 NY - New York
 
NC - North Carolina
 ND - North Dakota
 OH - Ohio
 OK - Oklahoma
 
OR - Oregon
 PA - Pennsylvania
 RI - Rhode Island
 SC - South Carolina
 
SD - South Dakota
 TN - Tennessee
 TX - Texas
 UT - Utah 
 
VT - Vermont
 VA - Virginia
 WA - Washington
 WV - West  Virginia
 
WI - Wisconsin
 WY - Wyoming
 Tên các tiểu bang cuả Hoa Kỳ -- 13 tiểu bang đầu tiên  đuợc tô màu đỏ
  Ngày 4 tháng 7 năm 1777 là ngày Hoa kỳ giành độc  lập và trở thành một quốc gia.  Tính chất thiêng  liêng của ngày này được thể hiện qua câu văn trong  báo Virginia ra ngày 18/07/1777: "Ngày 4 tháng  7 là ngày vinh quang  và đáng  nhớ nhất, từ rày về sau sẽ được tổ chức cho toàn nước Mỹ từ năm này đến năm khác cho đến  khi nào thời gian  không còn nữa. Amen và Amen"
Hai nơi  làm lễ lớn  nhất là Philadelphia (Pennsylvania)  và  Boston (Massachusetts) 
 Năm 1777, người  dân Phidalelphia tưởng  nhớ ngày 4 tháng 7: chuông ngân, súng nổ, đèn cầy thắp sáng,  pháo đốt, nhưng  chính thật ngày 4 tháng 7 năm 1777 là một ngày rất giản dị bình thường. Ngày nay, người dân Philadelphia làm lễ trong  Independence Hall, nơi những hoạt cảnh  lịch sử đã được dựng lại và bản Tuyên ngôn Độc  lập được đọc. 

 Khi chiến tranh chấm dứt năm 1783, ngày 4 tháng 7 trở thành  ngày nghỉ trong  vài nơi. Tại Boston, ngày lễ Độc  lập đã thay thế ngày 5 tháng 3, ngày thảm sát cuả Boston (Boston Massacre), và được xem như ngày lễ tổ quốc chính. Có diễn văn, sự kiện quân sự, diễn hành và  pháo bông. 
Năm 1941, quốc  hội Mỹ tuyên bố ngày 4 tháng  7 là ngày lễ chính thức của USA

Pháo bông đốt mừng ngày 4/7 tại Philadelphia.

Photo của R. Kennedy  
II./ Lịch sử

 Christopher Columbus khám phá ra châu Mỹ vào năm 1492. 
  Nhiều dân thuộc địa đến Mỹ để tìm tự do tín ngưỡng: Espagne, Portugal, Anh, Pháp, Hòa Lan đến thuộc địa xứ này . Dân hành hương (pilgrims) là nhóm dân tị nạn đầu tiên tại Mỹ:  nhóm Puritans đến cư ngụ tại Massachusetts, nhóm Quakers đến vùng Pennsylvania và người Công Giáo định cư tại Maryland.
Dân thuộc địa Hoà Lan và Pháp đến Mỹ để mua bán. Dân Pháp định cư tại Canada, dân Espagne đến Florida, dân Hòa Lan đến New York 
Năm 1763 Anh Quốc thắng quân Pháp và chiếm Canada.
13 tiểu bang đầu tiên của Hoa kỳ: Connecticut, New Hampshire, New York, New Jersey, Massachusetts, Pennsylvania, Delaware , Virginia, North Carolina, South Carolina, Georgia, Rhode Island, Maryland 
Lúc ký kết, Hoa Kỳ gồm 13 thuộc địa dưới quyền cai trị của vua George III (1738-1820, Windsor). Lúc bấy giờ các thuộc địa Anh ở Mỹ phải trả thuế cho mẫu quốc quá cao nhưng lại không có đại biểu trong Quốc Hội Anh (Taxation without Representation), nên nổi dậy đòi quyền tự do và độc lập. 
Năm 1774 đại biểu của 13 thuộc địa họp lần đầu tiên tại  Philadelphia, Pennsylvania. Cuộc họp này gọi là Quốc Hội Lục Ðịa (Continental Congress) và do Tướng George Washington thống lãnh quân đội chống lại Anh Quốc. 
Các thuộc địa này sau này trở thành 13 Tiểu bang đầu tiên của Mỹ khi Mỹ trở thành độc lập với Anh Quốc. 


 III./ Tiến trình:

·         1774: 13 thuộc địa gởi đại diện đến Philadelphia, Pennsylnania để thành lập Quốc Hội Lục địa  thứ Nhất (First Continental Congress). Họ nôn nóng chuẩn bị nhưng vẫn  còn  lâu mới tuyên chìến.
·         4/1775: Quân đội của vua George tiến về Concord, Massachusetts. Tiếp theo là trận chiến tại Concord, là tiếng súng (tại đây) vang vọng đến khắp thế giới, đánh dấu bước đầu cuộc cách mạng  Mỹ
·         5/1776:  Sau gần một năm cố gắng giải quyết sự khác biệt với mẫu quốc Anh, các  thuộc địa gởi một lần nữa các đại diện cho Quốc Hội Lục địa  thứ Nhì.
·         6/1776: Sự quyết tâm được khởi đầu bởi Richard Henry Lee , Virginia. Nhận thấy rằng những cố gắng của họ vô vọng,  một ủy ban được thành lập để soạn thảo bản Tuyên Ngôn Độc  Lập công khai. Đứng đầu là Thomas Jefferson, ủy ban còn có John Adams, Ben Benjamin Franklin, Philip Livingston và Roger Sherman.
·         6/7/1776: Pennsylvania Evening Post  là tờ báo đầu tiên  đăng  bản Tuyên Ngôn Độc  Lập.
·         8/7/1776: Lần đầu tiên  bản  tuyên  ngôn được đọc trước công chúng  tại Independence Square của Philadelphia. Cái chuông trong Independence Hall được biết dưới tên "Province Bell" sau này  được đổi tên là Liberty Bell.
·         8/1776: Việc ký Bản Tuyên Ngôn Độc  Lập bắt đầu ngày 4 tháng  7 nhưng  phải đến  tháng  8 mới hoàn tất. Và ngày 4 tháng  bảy được chấp nhận như ngày kỷ niệm chính thức cho sự độc lập Hoa Kỳ khỏi nước Anh
·         4/7/1777: Lễ Independence Day được  cử hành lần đầu tiên. 
 IV/ Bản Tuyên Ngôn Độc Lập:

·         Bản Tuyên Ngôn độc  Lâp trở thành một tài liệu chính trị được ca  tụng  nhất và thời nào cũng được chép ra. Thomas  Jefferson  soạn ra bản Tuyên Ngôn Ðộc Lập là sau ngày được bầu làm Tổng Thống thứ 3 của Hoa Kỳ. Bản Tuyên ngôn Độc  Lập được  xét duyệt  bởi John Adams, Benjamen Franklin và Jefferson, rồi được 56 hội viên ký tên và xác nhận không còn là thuộc địa của Anh Quốc nữa.
·         John Hancock, chủ tịch Second Continental Congress (Đại hội Lục Địa lần II), là người đầu tiên ký bản Tuyên Ngôn. Viết hoa, chữ ký của ông nổi bật  trải rộng trên tài liệu này. Từ đó khi nào người ta hỏi bạn "John Hancock"  tức  là  người ta có ý muốn bạn ký tên đó. Cuối cùng có tất cả 56 người  ký bản Tuyên Ngôn, chứng tỏ sự anh hùng của họ vì tuyên bố đòi độc  lập với Anh Quốc là một hành động  phản bội, có thể  bị tội tử hình. Họ can đảm hy sinh mọi thứ bởi họ phải bỏ nhà và  ẩn náu nơi khác.
Bản tuyên Ngôn Độc Lập là bằng chứng của  Cách Mạng  Hoa Kỳ, nói lên những bất bình với vua George III. Đó cũng  là một bài tuyên bố về lãnh thổ và  triết lý, chiếu theo những  bài viết của các triết gia John Locke và Jean Jacques Rousseau. Nó khẳng định rằng mọi người đều do Thượng Đế tạo ra, từ thiên nhiên  mà ra, vậy phải có những  quyền  lợi tự nhiên nào đó, không được xâm phạm quyền tự do của họ.
Từ đó, Bản Tuyên Ngôn và Cách Mạng Hoa Kỳ là cảm hứng cho mọi người tìm tự do trên khắp thế giới.
 
1- Nội dung bản tuyên ngôn (tiếng  Anh)
The Declaration of Independence of the Thirteen Colonies In CONGRESS, July 4, 1776
The unanimous Declaration of the thirteen united States of America
When in the Course of human events, it becomes necessary for one people to dissolve the political bands which have connected them with another, and to assume among the powers of the earth, the separate and equal station to which the Laws of Nature and of Nature's God entitle them, a decent respect to the opinions of mankind requires that they should declare the causes which impel them to the separation.
We hold these truths to be self-evident, that all men are created equal, that they are endowed by their Creator with certain unalienable Rights, that among these are Life, Liberty and the pursuit of Happiness. --That to secure these rights, Governments are instituted among Men, deriving their just powers from the consent of the governed, --That whenever any Form of Government becomes destructive of these ends, it is the Right of the People to alter or to abolish it, and to institute new Government, laying its foundation on such principles and organizing its powers in such form, as to them shall seem most likely to effect their Safety and Happiness. Prudence, indeed, will dictate that Governments long established should not be changed for light and transient causes; and accordingly all experience hath shewn, that mankind are more disposed to suffer, while evils are sufferable, than to right themselves by abolishing the forms to which they are accustomed. But when a long train of abuses and usurpations, pursuing invariably the same Object evinces a design to reduce them under absolute Despotism, it is their right, it is their duty, to throw off such Government, and to provide new Guards for their future security. --Such has been the patient sufferance of these Colonies; and such is now the necessity which constrains them to alter their former Systems of Government. The history of the present King of Great Britain [George III] is a history of repeated injuries and usurpations, all having in direct object the establishment of an absolute Tyranny over these States. To prove this, let Facts be submitted to a candid world.
He has refused his Assent to Laws, the most wholesome and necessary for the public good.
He has forbidden his Governors to pass Laws of immediate and pressing importance, unless suspended in their operation till his Assent should be obtained; and when so suspended, he has utterly neglected to attend to them.
He has refused to pass other Laws for the accommodation of large districts of people, unless those people would relinquish the right of Representation in the Legislature, a right inestimable to them and formidable to tyrants only.
He has called together legislative bodies at places unusual, uncomfortable, and distant from the depository of their public Records, for the sole purpose of fatiguing them into compliance with his measures.
He has dissolved Representative Houses repeatedly, for opposing with manly firmness his invasions on the rights of the people.
He has refused for a long time, after such dissolutions, to cause others to be elected; whereby the Legislative powers, incapable of Annihilation, have returned to the People at large for their exercise; the State remaining in the mean time exposed to all the dangers of invasion from without, and convulsions within.
He has endeavoured to prevent the population of these States; for that purpose obstructing the Laws for Naturalization of Foreigners; refusing to pass others to encourage their migrations hither, and raising the conditions of new Appropriations of Lands.
He has obstructed the Administration of Justice, by refusing his Assent to Laws for establishing Judiciary powers.
He has made Judges dependent on his Will alone, for the tenure of their offices, and the amount and payment of their salaries.
He has erected a multitude of New Offices, and sent hither swarms of Officers to harass our people, and eat out their substance.
He has kept among us, in times of peace, Standing Armies without the consent of our legislatures.
He has affected to render the Military independent of and superior to the Civil power.
He has combined with others to subject us to a jurisdiction foreign to our constitution and unacknowledged by our laws; giving his Assent to their Acts of pretended Legislation:
For Quartering large bodies of armed troops among us:
For protecting them, by a mock Trial, from punishment for any Murders which they should commit on the Inhabitants of these States:
For cutting off our Trade with all parts of the world:
For imposing Taxes on us without our Consent:
For depriving us, in many cases, of the benefits of Trial by Jury:
For transporting us beyond Seas to be tried for pretended offences:
For abolishing the free System of English Laws in a neighbouring Province, establishing therein an Arbitrary government, and enlarging its Boundaries so as to render it at once an example and fit instrument for introducing the same absolute rule into these Colonies:
For taking away our Charters, abolishing our most valuable Laws, and altering fundamentally the Forms of our Governments:
For suspending our own Legislatures, and declaring themselves invested with power to legislate for us in all cases whatsoever.
He has abdicated Government here, by declaring us out of his Protection and waging War against us.
He has plundered our seas, ravaged our Coasts, burnt our towns, and destroyed the lives of our people.
He is at this time transporting large Armies of foreign Mercenaries to compleat the works of death, desolation and tyranny, already begun with circumstances of Cruelty and perfidy scarcely paralleled in the most barbarous ages, and totally unworthy the Head of a civilized nation.
He has constrained our fellow Citizens taken Captive on the high Seas to bear Arms against their Country, to become the executioners of their friends and Brethren, or to fall themselves by their Hands.
He has excited domestic insurrections amongst us, and has endeavoured to bring on the inhabitants of our frontiers, the merciless Indian Savages, whose known rule of warfare, is an undistinguished destruction of all ages, sexes and conditions.
In every stage of these Oppressions We have Petitioned for Redress in the most humble terms: Our repeated Petitions have been answered only by repeated injury. A Prince whose character is thus marked by every act which may define a Tyrant, is unfit to be the ruler of a free people.
Nor have We been wanting in attentions to our British brethren. We have warned them from time to time of attempts by their legislature to extend an unwarrantable jurisdiction over us. We have reminded them of the circumstances of our emigration and settlement here. We have appealed to their native justice and magnanimity, and we have conjured them by the ties of our common kindred to disavow these usurpations, which, would inevitably interrupt our connections and correspondence. They too have been deaf to the voice of justice and of consanguinity. We must, therefore, acquiesce in the necessity, which denounces our Separation, and hold them, as we hold the rest of mankind, Enemies in War, in Peace Friends.
We, therefore, the Representatives of the united States of America, in General Congress, Assembled, appealing to the Supreme Judge of the world for the rectitude of our intentions, do, in the Name, and by the Authority of the good People of these Colonies, solemnly publish and declare, That these United Colonies are, and of Right ought to be Free and Independent States; that they are Absolved from all Allegiance to the British Crown, and that all political connection between them and the State of Great Britain, is and ought to be totally dissolved; and that as Free and Independent States, they have full Power to levy War, conclude Peace, contract Alliances, establish Commerce, and to do all other Acts and Things which Independent States may of right do. And for the support of this Declaration, with a firm reliance on the protection of divine Providence, we mutually pledge to each other our Lives, our Fortunes and our sacred Honor.
2- Tên cuả những người đại diện thuộc 13 tiểu bang đã kí vào Bản Tuyên Ngôn Độc Lập Hoa Kỳ:
New Hampshire:
Josiah Bartlett, William Whipple, Matthew Thornton
Massachusetts:
John Hancock, Samual Adams, John Adams, Robert Treat Paine, Elbridge Gerry
Rhode Island:
Stephen Hopkins, William Ellery
Connecticut:
Roger Sherman, Samuel Huntington, William Williams, Oliver Wolcott
New York:
William Floyd, Philip Livingston, Francis Lewis, Lewis Morris
New Jersey:
Richard Stockton, John Witherspoon, Francis Hopkinson, John Hart, Abraham Clark
Pennsylvania:
Robert Morris, Benjamin Rush, Benjamin Franklin, John Morton, George Clymer, James Smith, George Taylor, James Wilson, George Ross
Delaware:
Caesar Rodney, George Read, Thomas McKean
Maryland:
Samuel Chase, William Paca, Thomas Stone, Charles Carroll of Carrollton
Virginia:
George Wythe, Richard Henry Lee, Thomas Jefferson, Benjamin Harrison, Thomas Nelson, Jr., Francis Lightfoot Lee, Carter Braxton
North Carolina:
William Hooper, Joseph Hewes, John Penn
South Carolina:
Edward Rutledge, Thomas Heyward, Jr., Thomas Lynch, Jr., Arthur Middleton
Georgia:
Button Gwinnett, Lyman Hall, George Walton
Viết ngày 3/7/2005 ; bổ sung ngày 4/7/2007