Home Đời Sống Dinh Dưỡng Cái ăn của người sành điệu

Cái ăn của người sành điệu PDF Print E-mail
Tác Giả: Nam Đan   
Thứ Sáu, 24 Tháng 10 Năm 2008 09:30

Người cho rng đ bù đp nhng ni thng kh trong kiếp người, to hóa đã ban cho con người nhng lc thú xác tht. Mt trong nhng lc thú này là: khoái lc ăn ung. H tin tưởng rng nim khoái lc này mi đích thc đưa con người đến thiên đường, hay cc lc. H khuyên mi người rng: ch có di mà dit dc, vì dit dc có nghĩa là hy dit s sng đang phát trin mt cách t nhiên, là chi b ơn phước ca Thượng đế. Nếu qu đúng như thế thì chúng ta có th rón rén sa li câu thơ tr danh ca thi sĩ Bích Khê thành: “Ðng tìm Ðào Nguyên đâu xa xôi. Ðào Nguyên trên bàn nhu đây thôi.” [1] Tuy nhiên, chúng tôi không dám đoan chc rng h nghĩ thế có đúng hay không, nht là trong thi đi ngày nay, thi đi mà mt s nơi, các ngun dinh dưỡng khá là dư dt, tha ma.

Dân ta có rt nhiu câu tc ng: “Miếng ăn là miếng nhc”, ”Miếng ăn là miếng ti tàn”, ”Ăn mt miếng, tiếng đ ngàn đi”... Thi sĩ Huy Cn còn mng nhiếc nhng người mê ăn bng mt câu thơ như thế này: “Thân quá nng nên hn sa xung thp.”

Ngm li, điu này tht là nghch lý, vì xưa nay dân ta đã phi tri qua nhiu thi kỳ khn khó vì miếng ăn. Nhưng dường như chúng ta vn c chnh, vn c sĩ din hão, vn khinh khi miếng ăn theo kiu quân t Tàu: “Người quân t ăn chng cu no.”

Nhân th cũng xin tán nhăng rng có ba loi ch nghĩa v cái s ăn. Ch nghĩa th nht là: “Ăn đ sng”. Ch nghĩa th hai là: “Sng đ ăn” . Còn ch nghĩa th ba thì ch có x ta mi có, đó là: “Ăn đ tr thù”.

Nhưng mà tr thù cái gì? Xin thưa, nhiu người cho rng h ăn đ tr thù nhng năm tháng đói kém, nhng năm tháng con người phi ăn khoai ăn c, đói kém đến bát cơm đn khoai cũng không đ mà ăn. Và hành vi ăn đ tr thù này có khi xy ra mt cách vô thc, mt cách bn năng. Nó ging như tâm lý ca nhân vt trong mt truyn ngn ca nhà văn Jack London, mt k sng sót sau mt v đm tàu đã b cái đói ám nh đến ni luôn ming ăn ngu nghiến tt c mi th thc phm có trong tm tay, và c gng mt cách điên r tàng tr chúng càng nhiu càng tt.

Mun biết rõ s phát trin bành trướng ca ch nghĩa Ăn đ tr thù này, ta c làm mt vòng quanh Sài Gòn, Hà Ni hay các thành ph vào nhng chiu hôm bt k mà xem. Nơi nào cũng hàng quán chen chúc nhau, nơi nào thc khách cũng đông nghìn nght. T quán sang, quán hèn, quán tm tm, quán trên lu, quán dưới nhà, quán va hè, đến nhà hàng ni, nhà hàng chìm, nhà hàng làng nướng, nhà hàng đc sn... hàng quán tràn ra c l đường, tràn ra c b kè... Ch duy có nhng nhà hàng không khói [2] là có v âm u và thanh tnh, nhưng đó li là chuyn khác.

Người ta ăn và ăn, và ăn. Ăn như th ngày mai s không còn s hu được nim khoái lc này na. Có vô s người ngày nào cũng b ra vài tiếng đng h đ ngi quán. Nng túi thì vào nhà hàng sang ung rượu Tây, nh túi thì ngi va hè vi bia hơi, khô mc. Ngh thut m thc do đó cũng phát trin vượt bc đ đáp ng nhu cu, càng ngày càng có thêm nhiu món ăn được sáng to và chế biến đ phc v khu v các Thượng đế đang ng quanh bàn. T ch ăn cho no, người ta tiến đến ăn cho ngon, ri ăn cho sang, ăn cho cu kỳ, ăn cho sành điu và ăn cho... khác người. Cht liu và gia v càng ngày càng phong phú và kỳ d hơn. Tht thú rng như nai, heo rng, nhím, gu, rùa... vn rt được chung và giá cao ngt tri, nhưng dn dà cũng đã tr thành các món xưa như trái đt. Các loi tht cá quý hiếm t các vùng xa xôi M châu, Úc châu như đà điu, kangaroo, cá su, cá hi... cũng được nhp khu, và hết còn là món l. Người sành điu hôm nay phi nhu nhng món khác thường đ nâng cp mình lên thành k khác thường. Ví d, các loi côn trùng, bò sát mà nhiu người cho rng gm ghiếc như các loài bò cp, thn ln núi, dơi... cũng đã ln hi xâm thc các thc đơn và bàn nhu. Khi qua Campuchia, tôi thy nhiu người bán quà rong đi trên đu nhng mâm cao ngt ngưỡng đng mt loi nhn đen, và mt loi b ry to bng ngón tay cái người ln. Chúng được chiên hay xào bóng lưỡng du m và gia v. Nhn đen bng căng tròn, to bng con còng ln, nhng chiếc chân ph lông rm mượt nhìn rt kinh. Thế mà rt đông khách du lch mua các món này đ ăn th chơi hay lai rai vi rượu tht-nt.

My mươi năm trước người ta ăn bt c con gì nhúc nhích vì cái đói vt lý, hôm nay người ta ăn bt c con gì nhúc nhích vì cái đói (o) tâm lý. Tôi s không ngc nhiên chút nào nếu có ngày trên thc đơn mt nơi đâu đó có món “Rùa H Gươm ngàn tui hm thuc Bc” hay “Kim Quy chưng tương”.

Bn có biết cóc k là con gì không? Tôi cũng không biết. Nhưng ngay góc đường Nguyn Ðình Chiu và Hai Bà Trưng Sài Gòn có mt nhà hàng trương bng gii thiu món ăn được chế biến t cóc k. Các ông k trong đi sng thì đôi khi tôi cũng gp, nhưng ông cóc k thì chưa tng. Tôi tra t đin không thy có ông nào có danh tính như thế, chc trong hàng ngũ các linh vt (t linh: long ly quy phng) mi được b sung thêm ông này đ tr thành ngũ linh chăng? Có l mt hôm đp tri và túi rng rnh xu hào, tôi phi t thân chng thc cóc k đ cng c tri thc m thc nghèo nàn ca mình chăng?

Món ăn có khi còn là mt hoài nim ray rt trong tâm thc con người. Tôi có mt anh bn sau mt thi gian dài sng M, v Vit Nam sng liên tc mt thi gian dài. Hi anh nh món ăn gì M nht, anh tr li là nh món BigMac ca các tim McDonald’s, tuy rng khi còn đang sng đó chng my khi anh ăn món ăn fast food đơn gin và ph biến này. Anh lý gii rng anh nh BigMac không phi vì thy nó ngon, mà là vì Vit Nam anh không th ăn được loi hamburger nào có cái v ging như BigMac. Mt cách vô thc, khu v ca anh báo cho anh biết rng BigMac đang vng mt trong đi sng ca mình, nó ch là, hay đang là, mt hoài nim mơ h xa xôi còn đng li trên lưỡi.

Tôi nghĩ, ngược li nhng người Vit đang sng hi ngoi cũng có tâm lý như thế. Mt ch bn còn cho rng trái ô-môi, và trái trng gà, là các th trái cây ngon không th t, vì ch đã được ăn chúng vườn cây quê nhà cách đây hơn ba mươi năm. Cái v nhàn nht ca trái trng gà và v mn mn như mùi nước mm dy lên trong trí nh mi khi ch bt gp li nhng hình nh ca thi thơ u. Ngày nay, ngay c Vit Nam, rt nhiu người cũng không biết hay không còn nh các th trái cây không còn my ai trng vì không có hiu qu kinh tế này.

Mt ông bn vong niên trong ngành hi ho than th: “Ăn nhu như thế này thì còn thì gi đâu đ mà tiêu hóa ch còn mong gì đến làm vic, vi li sáng tác, sáng to!”

Tôi có vài ông bn văn ngh. Ngày xưa khi còn gy gò ba đói ba no thì viết v hăng lm, đu óc lúc nào cũng khao khát mơ tưởng đến nhng kit tác làm rúng đng nn văn hc ngh thut ca nhân loi. Nhưng bây gi khi đã rng rng xu hào, dung nhan và thân thế mp mp, béo tt ra thì li hết pin, văn chương sáng tác nht thếch như nước lã. Phi chăng trong trường hp này, tài năng con người t l nghch vi vòng bng, bng càng to ra thì óc sáng to càng tóp vào.

Tuy nhiên, vic ly miếng ăn đ làm thước đo lòng người có khi li là rt đúng. Th nghĩ, mt anh chng sáng sáng đi ăn mì ăn ph, đ ch v nhà ăn cơm ngui vi cái ht vt dm nước tương thì rõ ràng là anh chng này qu là hư đn, qu là chng có lòng yêu v tí nào, sm mun gì tình yêu này cũng s phôi pha mà bay mt vào hư không. Cho dù anh có th bin lun rng mình lo lng cho vòng eo ca nàng. Cho dù ngày đêm anh ra r yêu em, yêu em mãi mãi vì dáng em vai gy, da em mượt mà xanh tái kiêu sa. Ôi, tình yêu này qu là ln lao, nng nàn, và ít tn kém. Nhưng xưa ri Dim! T đó, chúng ta có th thy rng cái s ăn, và chế đ dinh dưỡng, cũng có th làm thay đi c quan nim v cái đp v nhân dáng con người. Tht là oái oăm và rc ri. Gi v nhái ging hin triết, “Tôi kiêng ăn là tôi tn ti”, cũng đúng. Mà “Tôi ăn tp là tôi tn ti” cũng không phi là sai.

Miếng ăn đôi khi còn là ngun ci ca nhng mi oán ghét cá nhân na. Không tin, hôm nào nhà bn có tic tùng, bn mi nhng người quen biết nhưng c tình quên mt mt vài người mà xem. Ðó là chuyn nh, còn chuyn ln thì có th gây ra nhng biến đng chính tr cp quc gia hay cp thế gii. Mi đây thôi, vì nguyên c là v th tướng ca mt nước châu Âu chê thc phm (hay rượu vang) ca mt nước khác không ngon mà gây nên tình trng căng thng v ngoi giao ca hai nước.

Tôi còn nh được k cho nghe mt câu chuyn như thế này. Mt v quan ln n khoe vi mi người rng ông ta có môn thc ch rt linh nghim. H ngón cái bàn tay trái ca ông máy đng, là thế nào cũng được ăn món l. Ngày n, có người dâng lên vua mt con cá ln và l. Vua ra lnh m đi yến thết đãi bá quan. Trước khi vào tic, v quan ln cho vua và các bá quan xem ngón cái ca mình đang máy đng. Nhà vua vn có tính nghch ngm, hay đùa. Nên khi tic được dn ra, vua b nh cho nhà bếp rng hãy dn cho tt c các quan mi người đu có mt đĩa cá l kia, tr v quan ln n thì không. Ri vua c cười mà phán: “Ngón thc ch ca khanh có hiu nghim gì đâu?” V quan ln n b vua chơi khăm, xu h quá, bèn liu mng chy đến bàn ca vua bc mt miếng cá b vào ming, va nhai va nói: “Ngón thc ch ca h thn vn hiu nghip đy ch!” Vua cho rng cha ni này vô l, thét t hu đui ra khi phòng tic. Tan tic, ngm ngùi v dinh, v quan ln n quá sc ut hn, cho rng nhà vua đã làm nhc mt v đi thn vì mt miếng ăn trước mt bá quan. Ông t tp binh mã dưới quyn đánh thng vào kinh thành. Bt ng trong thế b đng, nhà vua phi b kinh thành chy sang nước khác. Ngai vàng sp đ, cơ nghip tan tành, vua đau như hon không vì đôi mt giai nhân, mà là vì mt miếng cá.

Li có nhng món ăn xác đnh vai vế, đa v trong cng đng. Li nghe nói rng min quê Bc b ngày xưa, đu gà và móng ln (?) tuy là hai món xương xu, khó nhai nhưng phi nm mâm chiếu dành cho các bc b trên, dành cho mâm ca các c tiên ch, lý trưởng, chánh tng, dù nhng hàm răng ca các c cái còn, cái mt, cái lung lay...

Miếng ăn làm cho người ta sung sướng, nhưng cũng có khi làm người ta khn kh, “Ăn cơm mm cáy nm ngáy o o, ăn cơm tht bò nm lo ngay ngáy.” Tác gi câu tc ng này tht là tài tình khi gói gn ch nghĩa “An bn lc đo” cao siêu vào mt câu thơ đy nhc tính, rt ngn, rt đơn gin, rt bình dân, rt Vit.

Nhiu ln tôi đc trên báo chí thy có nhng dòng tin được viết như sau: “Sau 3 năm đng cương v giám đc ca ngành xây dng, ông C. đã ‘ăn’ hàng trăm tn thép và hàng ngàn tn xi-măng.” Hay “Ông B. đã ‘ăn’ 400 tn phân...” (ông này chc làm ngành nông nghip). Nghĩa là làm ngành nào thì các ông s “ăn” sn phm hay vt liu ca ngành y. Nghĩ cho cùng “ăn” là mt đng t không đơn gin, và h thng tiêu hóa ca các v này qu là kinh d.

Tóm li, tôi xin rón rén triết lý vt như thế này, khoái lc ăn ung đnh v đng th nht trong bn lc thú khác ca con người phàm trn, thì nó quơn tri, rt nên được ta trân trng. Nếu s dng nó mt cách có ngh thut thì nó s phng s ta, s trung thành mãi mãi vi khu v ca ta. Ngược li, nó s phn thùng, s tai hi vô cùng.

Tuy nhiên - tôi xin ha “tuy nhiên” mt ln cui đ kết thúc bài viết đã quá dài - tôi xin thú nhn ngay rng mình là k lòng d kiên cường, có th km lòng trước mt, hay nhiu, giai nhân nhan sc kiêu sa, nhưng khó km lòng trước mt đĩa tiết canh được bày bin ngon mt.

Ôi, tiết canh, t khi nn dch cúm gia cm hoành hành khp bn phương tri, thì món ăn có cái tên quý phái này đã tr thành mt hoài nim khc khoi và đn đau không nguôi, ca v giác con người!